"Lưu tiểu thư chớ khẳng định vội, sự tình còn chưa nghiêm trọng đến mức này, tình huống xấu nhất cũng chỉ để lại một vết đỏ không sâu lắm, cái này căn cứ vào tình huống mà quyết định, nếu vết thương không sâu, sẽ không để lại sẹo." Lãnh Ly Tuyên nhẹ khuyên nhủ.
"Thật sao?" Mắt Lưu tiểu thư chợt sáng ngời.
Lưu viên ngoại và Triệu viên ngoại cũng mang theo ánh mắt hy vọng nhìn y, chờ đợi đáp án của y.
"Ừ." Lãnh Ly Tuyên gật đầu.
Mấy người nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Lưu tiểu thư cười cười, ngay sao đó nói: "Có thể mời nhị vị xoay người được không? Ta... ta không muốn bị người khác nhìn thấy bộ dạng này của ta…"
Nói vậy lúc trước khi cứu nàng ra, nàng cũng là sợ bị người khác nhìn thấy mặt mình, cho nên một mình đứng ở phía sau, yên lặng đi theo bọn họ, lúc ấy những người khác cũng đều ở trong trạng thái sợ hãi, cho nên mới không ai phát hiện.
Khi họ quay lại, nàng từ từ tháo mạng che mặt ra.
Trên gương mặt xinh đẹp đột ngột nhiều hơn một vết thương còn đang rớm máu.
Lãnh Ly Tuyên nhìn thoáng qua vết thương, ý bảo nàng đeo trở về, khẽ mở môi nói: "Các vị có thể xoay người lại."
"Thế nào?" Lưu viên ngoại vội vàng hỏi.
Lưu tiểu thư cũng khẽ nhíu mày, chờ đợi đáp án quyết định hạnh phúc nửa đời sau của nàng.
"Miệng vết thương không sâu, có thể chữa trị." Lãnh Ly Tuyên thản nhiên nói.
"Có để lại… vết sẹo không?" Lưu tiểu thư lo lắng hỏi.
Thấy Lãnh Ly Tuyên lắc đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/895084/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.