Hai người đang nói vui vẻ, vừa dứt lời, liền thấy một nam tử mặc đạo bào màu đen tuyền đang đằng đằng sát khí nhìn về phía này, trong mắt tràn đầy lệ khí.
Nam Cung Thiếu Uyên vặn vẹo cổ, nguy hiểm nói: "Ngươi mới nói cái gì."
Người nọ đột nhiên từ trên trời giáng xuống, hai người đều không kịp phản ứng, hạ nhân ở một bên nhát gan, trên mặt không tự nhiên hiện ra sự sợ hãi.
Trên mặt Cô Doãn đeo một cái mặt nạ tươi cười, nhìn không ra sắc mặt, hắn khinh thường hừ một tiếng: "Là tiểu tình nhân của người kia sao? Đã tìm được đến đây rồi, thật không đơn giản. Có điều, cái bộ dạng hung ác này thật sự không thể thích được." Ngữ khí đó kết hợp với cái mặt nạ kia, hoàn toàn là đang khiêu khích hắn.
Cô Doãn lại tăng thêm ngữ khí, khiêu khích nói: "Ta nói... Ta muốn thượng[1] nàng."
[1]Thượng: là ấy ấy á ai muốn hiểu gì hiểu haha.
"Ngươi muốn chết!" Nam Cung Thiếu Uyên bất ngờ rút kiếm ra, ánh mắt hung ác đâm tới.
Cô Doãn nhanh chóng tránh thoát, không chút hoang mang lấy ra hai thanh loan đao, hai tay đan chéo trước ngực cầm loan đao lộ ra hàn ý, lưu luyến nói: "Đã lâu không được dùng hai thanh bảo bối này, thật đúng là có chút hoài niệm."
Nam Cung Thiếu Uyên nghiêng nghiêng nhìn hắn một cái, chỉ thấy "Hồi ức" trong nháy mắt đổi thành vô số dao nhỏ sắc bén, theo thủ thế của hắn, dao đồng loạt mãnh liệt đâm về phía Cô Doãn.
Cô Doãn dùng hai thanh loan đao, lấy thế sét đánh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/895082/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.