Trong kiếm, sắc mặt co quắp phun ra một ngụm máu, sau đó khóe miệng khẽ cong cong, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, cuối cùng một tiếng "bịch" ngã về phía sau.
Một con quái vật khổng lồ như thế, trong nháy mắt rơi xuống, dòng khí phút chốc mang lên một trận gió lớn, bỗng dưng cuốn hoa đào trên mặt đất làm hoa đào bay đầy trời giống như tuyết rơi, chậm rãi hạ xuống. Tầng tầng lớp lớp, bao trùm trên người Thanh Diện thú.
Yên tĩnh một lát.
Mọi người chợt hô to lên, mừng rỡ như điên, vây quanh một chỗ.
"Thanh Diện thú đã chết! Cuối cùng cũng chết!!!"
"Đại thù đã báo!!"
"Chúng ta được cứu rồi!"
"Không cần lại lo lắng sợ hãi nữa!"
"Ha ha ha ha!"
"..."
Bên tai truyền đến từng đợt tiếng hoan hô suиɠ sướиɠ.
Lãnh Ly Tuyên nhíu mày, hình như chỗ nào đó không đúng, thắng lợi quá mức dễ dàng, hoặc là có thể nói là Thanh Diện thú nóng lòng chịu chết.
Nam Cung Thiếu Uyên rõ ràng không phải là đối thủ của Thanh Diện thú kia, hắn rõ ràng có thể phản kích, cuối cùng lại buông bỏ chống cự, giống như một lòng muốn chết.
Lãnh Ly Tuyên bên này còn đang nghi ngờ khó hiểu, bên kia liền thấy Nam Cung Thiếu Uyên thu kiếm lại, dường như nhìn thấy thứ gì đó, hơi ngẩn ra.
Sau đó bước nhanh tiến lên, xốc ống tay áo hắn ra, một mảnh ấn ký đỏ thẫm, rõ ràng trần trụi lộ ra bên ngoài.
Nhìn thấy mảnh ấn ký quen thuộc kia, đồng tử Lãnh Ly Tuyên bỗng dưng co rút lại.
Đó là vết bớt giống y đúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/895056/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.