"Kiều Cư Phong vì sao có nhiều đệ tử như vậy, người khác không biết, Lãnh Tông sư huynh cũng không biết sao? Phàm là huynh có thể nhận mấy chục đệ tử, ta cũng không cần mỗi ngày đều bận rộn như thế. Huynh giỏi lắm! Lại nhét cho ta một người nữa!" Du Đồng Phương một chút cũng không khách khí nói.
"Lời cũng không thể nói lung tung, ta không phải nể tình huynh muốn nhận đồ đệ, muốn bổ sung cho huynh một người sao?" Lãnh Ly Tuyên rót một ly trà, đẩy đến trước mặt hắn nói, tận tình khuyên bảo nói, "Ta đây cũng là có lòng tốt."
Du Đồng Phương: "…"
Khuôn mặt Du Đồng Phương hơi co giật, giận sôi máu nói: "Vậy cũng phải xem là ai chứ! Nếu là như Nam Cung Thiếu Uyên, huynh có thu nhận cho ta mười người ta cũng sẽ không nói một lời, ngược lại còn sẽ vô cùng cảm kích huynh. Nhưng Ngôn Dương Băng thì khác! Mười Ngôn Dương Băng cũng không bằng một Nam Cung Thiếu Uyên!"
"Vô cùng cảm kích? Ta đây tặng Ngôn Dương Băng cho huynh, huynh nên cảm kích ta vài phần?" Lãnh Ly Tuyên trêu ghẹo nói.
"Vài phần!" Du Đồng Phương lạnh lùng nói.
Lãnh Ly Tuyên không còn lời nào để nói. Không thể làm gì khác hơn là an ủi: "Chưởng môn để huynh thu nhận chứng tỏ ông ấy coi trọng huynh, Hoa Linh phái chúng ta nhiều người như vậy, nhưng chưởng môn hết lần này tới lần khác chọn huynh, điều này chứng tỏ…" Lãnh Ly Tuyên không tiếp tục nữa, đành phải ngượng ngùng ngậm miệng.
Lấy ra một bàn cờ nói: "Cùng huynh đánh một ván, việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-lai-tu-va-chang/895047/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.