Suy nghĩ đầu tiên của Thẩm Tri Huyền là nên vờ như chưa có gì xảy ra, suy nghĩ thứ hai chính là cảm thấy bản thân mình quá xấu xa, làm chuyện xấu xong cũng không xin lỗi người ta nữa.
... Tuy rằng cái đó chỉ là vô tình.
Chẳng qua y nhìn nhìn vẻ mặt của Yến Cẩn, cuối cùng vẫn quyết định nuốt lời xin lỗi này xuống... Cứ cảm thấy nếu y nói lời xin lỗi này ra, thì sẽ có một số chuyện vô cùng ghê gớm xảy ra.
Y làm như tùy ý lùi lại một bước —— Không lui được, tay Yến cẩn ôm chặt eo y, Thẩm Tri Huyền bất đắc dĩ nói: "A Cẩn buông tay."
Yến Cẩn khẽ nghiêng đầu nhìn y, tay thả lỏng một chút, những vẫn ôm eo y không buông, đôi mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm y.
Thẩm Tri Huyền bị hắn nhìn đến mức có hơi không tự nhiên, đang định nói gì đó, lại thoáng nhìn thấy đáy mắt của hắn có tia màu đỏ đậm khá nhạt. Trong lòng Thẩm Tri Huyền căng thẳng, theo bản năng nắm lấy cổ tay hắn, muốn thăm dò một chút mới bừng tỉnh nhớ ra là mình không có linh lực.
Thẩm Tri Huyền không hề che giấu động tác này, Yến Cẩn hiểu ngay, màu đỏ đậm nơi đáy mắt dường như lại rõ hơn một chút, hắn thấp giọng hỏi: "Nếu ta nhập ma, Tuế Kiến có hận ta không?"
Bản năng đọc nhiều sách vở nuôi ra kiến thức uyên bác nói cho Thẩm Tri Huyền biết, thường thì khi có một người hỏi câu này, có nghĩa là người đó cách nhập ma không còn xa nữa.
Trong lòng Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-cung-gian-nan-cau-sinh/543867/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.