Lúc Yến Cẩn nhìn sang đây, trong lòng Thẩm Tri Huyền rất căng thẳng, y lập tức dừng bước chân.
Trong tay của thanh niên có dáng người cao gầy còn cầm theo kiếm, hắn hờ hững xoay người, thấy là Thẩm Tri Huyền, mới hơi hòa hoãn thần sắc, nói: "Sư tôn."
Một tiếng sư tôn này vô cùng tự nhiên, không khác gì với lúc trước. Thẩm Tri Huyền ổn định tâm thần, lát sau mới nhấc chân, chậm rãi đi sang, vừa đi vừa nói: "Ngươi cũng vào bí cảnh à..."
Y chăm chú nhìn Yến Cẩn, không bỏ qua bất cứ biểu tình nào trên mặt đối phương. Nhưng Yến Cẩn vẫn như bình thường, ngoại trừ đôi mắt đỏ như máu, thì không có gì khác lạ.
Thấy Thẩm Tri Huyền đi tới, Yến Cẩn thu kiếm vào vỏ, đôi mắt đỏ long lanh như lưu ly khẽ đảo, nhẹ giọng nói: "Sư tôn có bị thương không?"
"Không có." Đột nhiên khóe mắt Thẩm Tri Huyền thoáng nhìn thấy bàn tay đầy máu của hắn, dừng một chút, "Tay bị làm sao vậy?"
Y cực kỳ tự nhiên nắm lấy cổ tay Yến Cẩn, kiểm tra miệng vết thương dữ tợn phía trên.
Yến Cẩn vì để bản thân tỉnh táo, mà rạch một đường trên tay, vết thương không nông, cả bàn tay toàn là máu, lúc này máu gần như đã đông lại, thoạt nhìn có hơi chật vật.
Thẩm Tri Huyền cau mày, lấy một tấm khăn từ trong ngực ra, giúp Yến Cẩn xử lý miệng vết thương.
Ngay khi y định dùng khăn lau vết máu xung quanh, cổ tay Yến Cẩn liền né tránh, ngăn cản động tác của Thẩm Tri Huyền, rút tay mình ra: "Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-cung-gian-nan-cau-sinh/543862/chuong-35.html