Ngày cuối cùng của Đại Hội Thí Kiếm, kết thúc qua loa trong cảnh rối loạn.
Thẩm trưởng lão "té xỉu" vừa vặn được đồ đệ đỡ được. Trước vô số ánh mắt kinh hoàng, Yến Cẩn trực tiếp bế người lên, chỉ để lại một câu "Chuyện của Nghiêm Thâm xin Tông chủ định đoạt", rồi vội vàng rời đi.
Tống Mính tức giận đến mức trực tiếp bẻ gãy góc bàn bên kia.
Trước mắt bao người, hắn chỉ có thể ra lệnh nhốt Nghiêm Thâm vào địa lao của Tông môn, chờ xử lý. Nhưng dù cho có như vậy, thì Nghiêm Thâm cũng không thể xảy ra "chuyện ngoài ý muốn" được, vì dù sao người cũng là dưới mí mắt của mình, nếu xảy ra chuyện, hắn cũng tránh không được bị người ta đàm tiếu.
Cuộ đời Tống Mính hận nhất là chuyện bị người đàm tiếu, nhất là nói hắn không đủ năng lực, không bằng với người khác. Hễ nghe thấy được, là hắn sẽ ghi hận trong lòng, sau này tìm cơ hội, lặng lẽ trả thù.
Sau khi giao những việc còn lại cho vài vị trưởng lão xử lý, Tống Mính ôm đầu đang nổi gân xanh, lạnh mặt phất tay áo rời đi —— Không phải là hắn không muốn duy trì hình tượng ổn trọng nhân hậu, mà là hắn sợ nếu ở lâu hơn nữa, hắn sẽ bị chọc tới ói máu!
Loại người như vậy, thì dạy được cái gì cho đồ đệ chứ!
Người cuồng vọng tự đại như Thẩm Tri Huyền, cho dù có dạy dỗ được đồ đệ thì đồ đệ cũng là dạng không coi ai ra gì!
Tống Mính trở về phòng, tức giận đến mức lật bàn, ly vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-su-ton-cung-gian-nan-cau-sinh/543852/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.