Khi Diệp Đằng biết được bọn họ muốn ở nước ngoài ba tháng, nội tâm cô sụp đổ. Hai người vừa mới ở bên nhau đã phải chia xa một thời gian dài, đối với hai người mà nói thực sự tàn nhẫn. Nhưng cả hai đều có công việc của chính mình, không thể tùy tiện mà từ bỏ trách nhiệm được.
Lâm Mạt với Lâm Sơ là hai nhân chứng của việc yêu xa này. Cuối tuần ba người đi ăn ở một tiệm cơm gần trường. Lúc ăn Diệp Đằng vẫn còn ôm điện thoại nhắn WeChat. Hai anh em ngồi đối diện, anh nhìn em em nhìn anh, sau đó ăn ý mà thở dài. Khí chất song sinh của hai người chỉ có lúc này mới phảng phất thể hiện ra. Nhìn vào ngày thường, Lâm Sơ với Lâm Mạt rất giống với câu quăng tám sào cũng không tới.
“Sao lại dùng cái biểu cảm ấy nhìn tớ?” Diệp Đằng đặt điện thoại xuống, nhìn hai người họ cũng chưa động vào đồ ăn trước mặt: “Nhà hàng này không ngon à?”
Hai người đồng thời lắc đầu, sau đó lại đồng thời thở dài.
“Các cậu… Làm sao vậy?” Diệp Đằng không rõ bộ dáng này của bọn họ có ý gì, cảm giác có điểm kỳ kỳ quái quái.
“Đằng Đằng, cậu đã nghe qua câu này chưa? Yêu xa giống như nuôi một con sủng vật điện tử trong điện thoại, chỉ có thể xem, không thể sờ.” Lâm Mạt nói đạo lý rõ ràng: “Bạn trai của bạn cùng phòng tớ chính là như vậy, anh ấy ở xa đại khái chỉ một năm. Trạng thái hiện tại của cậu chẳng khác gì cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-rung-dong-vi-em/2521000/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.