Lâm Sơ với Lâm Mạt đến trước so với Lý Nguyên Lãng. Diệp Đằng vừa mới dứt ra khỏi "Sự kiện chìa khóa", đi ra mở cửa cho hai anh em họ. Đào Dã thuận tay lấy chìa khóa từ trong tay Lý Nguyên Thanh: "Chắc là tôi làm rơi chìa khóa dự phòng rồi."
"Khi nào mà cậu trở nên bừa bãi như vậy?" Lý Nguyên Thanh quay đầu nhìn ba người trong khách, duỗi tay muốn lấy cà chua đã cắt trên thớt, bị Đào Dã duỗi tay tát cho một cái: "Không cho ăn linh tinh. Tôi đi ra phòng khách đây."
Lâm Mạt vừa vào nhà đã bắt đầu ngó đông ngó tây: "Nhà này trang hoàng đẹp thế, đúng phong cách tớ thích. Mà sao tự nhiên anh Dã lại chuyển nhà?"
"Có thể là tiền nhiều quá, không biết tiêu đâu cho hết." Diệp Đằng khoanh tay trước ngực thở dài: "Kẻ có tiền có niềm vui riêng, chúng ta không thể với tới được."
"Là vì về sau anh Dã muốn định cư lâu dài ở thành phố S, căn nhà cũ ở thành phố A chuẩn bị bán đi, chỉ để lại một căn để khi về còn có nơi mà ở." Lâm Sơ vừa đổi dép vừa giải thích.
"Sao cái gì cậu cũng biết rõ ràng như vậy? Hai người có vẻ rất thân nha."
"Em nhớ rằng trước kia anh không có như thế này mà? Anh, gần đây thật sự không giống anh chút nào." Lâm Mạt cũng đi theo phụ họa.
Trùng hợp Lý Nguyên Thanh đến đây chào hỏi bọn họ, làn sóng về quan hệ của Lâm Sơ với Đào Dã vì cái gì mà tiến bộ vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-rung-dong-vi-em/2520981/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.