Chương trước
Chương sau
Lời này vừa nói ra, ba người đều ngây ngẩn cả người.

Khó trách vừa nãy Quý Khinh Ngôn tự giới thiệu nói mình đánh nhau rất lợi hại, thông tin các ứng viên chức vị bá chủ không có sơ yếu lí lịch của Quý Khinh Ngôn……

Anna dở khóc dở cười, phỏng vấn sai chức vị như vậy cô lần đầu tiên gặp. Bất quá Anna trong lòng rõ ràng, cũng không trách được bảo an đưa người nhầm địa điểm, rốt cuộc ai đều không thể tưởng tượng được, thoạt nhìn cơ thể mảnh khảnh như thế lại nghĩ đến công ty giải trí làm bảo vệ.

Tống Hà dùng tay xoa xoa Thái Dương huyệt, “Cậu tới phỏng vấn làm bảo vệ?”

Quý Khinh Ngôn gật đầu, biểu tình bất đắc dĩ.

“Cậu có thể phát triển tốt.” Tống Hà nhìn Quý Khinh Ngôn từ trên xuống dưới, “Công việc Chủ bá rất thích hợp với cậu, điều kiện của cậu so với đa số người ở đây đều tốt hơn.”

Tống Hà đột nhiên nghĩ tới yêu cầu mà Quý Khinh Ngôn vừa mới nhắc tới ‘ bao ăn bao ở ’. Trong công ty có nhà ăn cho nhân viên, nhưng những bộ phận chức vị không bao ở, chỉ có việc làm bảo vệ bởi vì công việc đặc thù, thường xuyên phải trực đêm ban, cho nên mới cung cấp chổ ở.

Thanh niên trước mắt nghĩ đến phỏng vấn bảo vệ, hẳn là vì phúc lợi mà đến, nói cách khác, có lẽ đối phương đang khó khăn về vấn đề đó.

Tống Hà bắt được trọng điểm, “Công ty có thể cung cấp phòng ở đơn cho cậu, một ngày ba bữa cậu có thể lựa chọn tới ăn ở nhà hay công ty, cũng có thể xin cung cấp đồ ăn thức uống, công ty sẽ đặt hàng nguyên liệu nấu ăn tươi ngon đến chỗ cậu”

Quý Khinh Ngôn ấn dấu tay xuống: “Không thành vấn đề.” Động tác nhanh nhẹn đến mức làm Tống Hà không kịp phản ứng.

“Thời gian tiếp theo cậu có rảnh không?” Tống Hà từ quang não lấy ra một phần hợp đồng khác, “Công ty đang hợp tác với một chương trình phát sóng trực tiếp cá nhân, tôi hy vọng cậu có thể đi.”

《 Thiên sứ Bụi Bặm 》, là một chương trình phát sóng trực tiếp về chăm sóc trẻ con, thông qua việc phát sóng trực tiếp để khiến mọi người biết đến và hiểu rõ khu viện chăm sóc ấu tể thật sự rất khó khăn.

Đây là một chương trình giúp đỡ mang ý nghĩa cộng đồng, nếu tiết mục tiến triển thuận lợi, những khu viện dưỡng dục khó khăn có thể được giúp đỡ, thậm chí viện dưỡng dục cũng có thể tìm được người giám hộ thích hợp với các ấu tể.

Địa điểm phát sóng trực tiếp là một tinh cầu lạc hậu nghèo khó, hoàn cảnh tương đối gian khổ, nghĩa là tham gia cái tiết mục này sẽ đưa cậu đến đó một tháng thậm chí thời gian có thể lâu hơn.

Tiết mục thật sự tốt, nhưng chọn được chủ bá lại rất khó, hoàn cảnh như vậy mọi người khó có thể chịu đựng nỗi. Đây cũng là nguyên nhân khi tiết mục sắp bắt đầu nhưng số lượng chủ bá lại ít ỏi.

Ban đầu Tống Hà đã có ý định từ bỏ tìm thêm chủ bá, dù sao thiếu một người cũng không ảnh hưởng quá lớn, thẳng đến hôm nay khi hắn nhìn thấy Quý Khinh Ngôn.

Nhiều năm kinh nghiệm nói cho hắn biết, người trước mắt này, chính là vị chủ bá cuối cùng mà hắn tìm kiếm.

Quý Khinh Ngôn không có làm hắn thất vọng, đang xem xong hợp đồng phát sóng trực tiếp nội dung cùng mặt khác điều ước lúc sau, hắn không có do dự lại lần nữa ấn xuống dấu tay.

Bao ăn bao ở còn có thể sờ ấu tể, quả thực quá mỹ mãn, trên thế giới này lại có công việc tuyệt vời như vậy chứ!

Đến nỗi hoàn cảnh nghèo khổ trên hành tinh này đối với người đã từng ở nguyên thủy hoang dã sinh sống nhiều năm Quý Khinh Ngôn mà nói, căn bản là chuyện nhỏ.

Tống Hà hài lòng thu hồi hai bản hợp đồng, “《Thiên sứ》ngày mai buổi sáng đúng 8 giờ đúng phát sóng, cậu đợi lát nữa đến phòng y tế làm kiểm tra sức khoẻ, buổi tối 6 giờ đi trạm không gian lên phi thuyền, tôi trước tiên sẽ đưa vé tàu cho cậu. Nếu phi thuyền không đến trễ, trước buổi sáng ngày mai phát sóng, cậu đã tới tinh cầu Gra.”

Thời gian gấp gáp, cơ hồ không cho Quý Khinh Ngôn thời gian chuẩn bị tiếp cho buổi phát sóng ngày mai, cũng may chủ đề của phát sóng trực tiếp là chăm sóc ấu tể, cậu đối với việc này cũng không xa lạ, không đến mức luống cuống tay chân.

“Công ty sẽ chuẩn bị cho cậu dụng cụ cần thiết ở phát sóng, việc này cậu không cần lo lắng.” Tống Hà bổ sung nói, tầm mắt quét một vòng thân thể Quý Khinh Ngôn cảm thấy có chút đơn bạc, nhíu mày, “Thân thể cậu không sao chứ? Có thể chịu đựng được không?”

Quý Khinh Ngôn mặt không đổi sắc: “Không thành vấn đề, mấy ngày hôm trước có cảm mạo nhẹ, đã đỡ hơn rất nhất.”

Tống Hà yên tâm một chút, lại cùng Quý Khinh Ngôn nói chuyện vài câu rồi để cậu đến phòng y tế.

Sau khi chờ Quý Khinh Ngôn rời đi, Anna vẫn luôn im lặng có chút chần chờ hỏi ông chủ nhà mình: “Tống tổng,《Thiên sứ》chỉ còn một vị trí, không phải Mạc tiểu thư luôn muốn vị trí đó sao? Ngài liền cho Quý tiên sinh như vậy, Mạc tiểu thư có thể hay không……?”

“Mạc Ni không thích hợp.” Tống Hà không chút do dự, “Cô cảm thấy Quý Khinh Ngôn thế nào?”

Anna hồi tưởng một chút, “Cậu ta rất đẹp, nhưng là cái loại xinh đẹp không công kích, cho người ta cảm giác thoải mái ấm áp…… Tôi phỏng vấn nhiều người như vậy, lực tương tác cùng độ nhận diện của cậu ấy là mạnh nhất. ”

“Không sai là vì lực tương tác.” Tống Hà nói, “Muốn chăm sóc tốt một ấu tể, lực tương tác ắt không thể thiếu. Ở phương diện này Mạc Ni so với cậu còn khá kém, mặc khác thậm chí các chủ bá khác của《 Thiên sứ 》, cũng không siêu việt như Quý Khinh Ngôn, đây chính là ưu thế của cậu ấy.”

Đây cũng là nguyên nhân Tống Hà liếc mắt một cái liền chọn Quý Khinh Ngôn, hắn có dự cảm, có Quý Khinh Ngôn gia nhập, 《 Thiên sứ 》 cuối cùng có lẽ có thể vượt qua hơn những gì mọi người mong muốn.

-

Phòng y tế ở cạnh đại sảnh phỏng vấn trên lầu, ra phòng phỏng vấn Quý Khinh Ngôn mới phát hiện, cậu thế mà đã ở trong phòng gần hai mươi phút, vượt qua thời gian trung bình mỗi người năm phút.

Còn ánh mắt mọi người ở đại sảnh chờ phỏng vấn khác nhau, Quý Khinh Ngôn dừng tầm mắt, mặt không đổi sắc mà lên lầu đến phòng y tế. Bác sĩ đã nhận được thông báo của Tống Hà, trước tiên chuẩn bị tốt dụng cụ kiểm tra sức khoẻ, để Quý Khinh Ngôn nằm xuống.

Dụng cụ chứa trị có hơi thở của pháp thuật, Quý Khinh Ngôn đối với hơi thở này rất quen thuộc, pháp thuật và công nghệ cao kết hợp nhau cũng đồng thời làm cậu cảm thấy mới lạ.

【 tích —— bắt đầu đo lường kiểm tra! 】

Giọng nữ máy móc ôn nhu vang lên, giây tiếp theo, Quý Khinh Ngôn thấy bên trong dụng cụ xuất hiện ra một tia sáng nhu hòa, tia sáng tiếp xúc với thân thể cậu, liền mơ hồ xuất hiện dấu vết màu đỏ nhạt, hơn nữa vết đỏ kia có xu thế dần dần gia tăng.

Sắc mặt Quý Khinh Ngôn biến đổi, đầu ngón tay nhẹ gõ vài cái lên ván giường kim loại, pháp lực màu xanh nhạt lặng lẽ không một tiếng động thâm nhập vào trong dụng cụ, quấy nhiễu đến việc đo lường kiểm tra đến trung tâm pháp trận.

Vết màu đỏ nhạt trong tia sáng dừng lại, nhanh chóng biến trở về màu trắng nguyên bản.

Cùng lúc đó, 666 đột nhiên lên tiếng: ‘ ký chủ! ’

Quý Khinh Ngôn: ‘ đợi lát nữa lại nói. ’

Hậu quả của việc sử dụng pháp thuật quá lớn, Quý Khinh Ngôn vốn đã tổn hại nghiêm trọng kinh mạch bên trong, bộc phát ra một trận đau nhức dữ dội.

Cậu nhíu mày lại, cố nén không phát ra tiếng, sắc mặt tái nhợt vài phần.

Mấy phút đồng hồ sau, kiểm tra đo lường kết thúc, trên máy tính bác sĩ xuất hiện báo cáo kiểm tra của Quý Khinh Ngôn.

“Thân thể ốm yếu, có chút suy dinh dưỡng, khoảng thời gian trước có bị cảm mạo đúng không?” Sau khi nhận được câu trả lời Quý Khinh Ngôn, bác sĩ tiếp tục nói, “Không có gì vấn đề lớn, bất quá thân thể dễ bị bệnh, chú ý đến sức khỏe của mình là được.”

Rời khỏi phòng y tế, Quý Khinh Ngôn che miệng khụ hai tiếng, trong miệng có ít máu.

Dụng cụ kiểm tra trị liệu sử dụng pháp thuật, trước kia Quý Khinh Ngôn có thường xuyên sử dụng một loại, cho nên lúc nhìn thấy tia sáng đỏ, cậu đã nhận có cái gì đó không đúng.

666 có chút tức giận: ‘ ký chủ, vừa rồi vì cái gì mà ép buộc sử dụng pháp thuật? ’

Quý Khinh Ngôn bất đắc dĩ: ‘ kinh mạch tổn hại, trái tim suy yếu, nhiều chỗ khí quan như hoàn toàn hưng hỏng…… Nếu người bình thường bị tình huống này, đã sớm đã chết lạnh, nhưng tôi còn sống được, thậm chí nếu không phải lần này kiểm tra sức khoẻ, tôi cũng không có nhận thấy điều dị thường. ’

Đây là hiện tượng khác thường, nếu bị người khác phát hiện, không chừng sẽ xảy ra chuyện lớn.

666 trầm mặc một lát, ‘ Trước tiên kinh mạch chữa trị, không có lần sau. ’

Quý Khinh Ngôn lên tiếng, từ nhẫn trữ vật lấy ra một viên linh thảo, tiếp theo lấy ra phiến lá cây nhét vào trong miệng, vị chua xót làm cậu nhíu mắt, một hồi lâu mới trở lại bình thường.

Cậu hiện tại không thể sử dụng pháp thuật trị liệu, chỉ có thể trước dùng một ít linh thảo từ từ điều trị.

666 nhìn mà đau lòng, lại không cách nào giúp cậu được.

‘ tôi không liên hệ được với Chủ Thần. ’ giọng nói máy móc có chút mất mát, ‘ tích phân bị xóa, công năng sở hữu đều không thể dùng. ’

666 suy nghĩ, nếu trước đây lúc ký chủ ngủ say, dù tích phân bị trừ thành số âm, cũng muốn cấp cho ký chủ đổi một ít linh dược chữa khỏi thân thể.

‘không phải lỗi của cậu’ Quý Khinh Ngôn nói.

Cậu đã hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ Chủ Thần giao, bình thường dưới tình huống này, ngay cả 666 đều sẽ bị thu về không gian Chủ Thần, nhưng nó chọn ở lại.

Với cậu mà nói, có thể thức tỉnh lần nữa, bên người còn có 666 làm bạn, đã là một niềm vui to lớn.

Còn về thân thể cậu……Tuy rằng tổn hại, nhưng tốt xấu còn có thể cứu chữa. Chờ cậu đưa kinh mạch chửa trị tốt trong cơ thể về sau, tự nhiên có thể dùng pháp thuật trị liệu, chỉ là vấn đề thời gian.

666 ở trong đầu Quý Khinh Ngôn hóa thành người máy nhỏ, ôm lấy Quý Khinh Ngôn cọ cọ.

Nó và Quý Khinh Ngôn ở loạn thế trung làm bạn trăm năm, không phải thân nhân nhưng lại hơn hẳn thân nhân, tuy rằng nó không biết vì sao Chủ Thần không thu nó về, nhưng nó đối với việc vô cùng cảm kích.

Buổi tối 6 giờ, Quý Khinh Ngôn đúng giờ bước lên phi thuyền đến tinh cầu Gar.

Tống Hà đã chuẩn bị tốt ghi âm phát sóng trực tiếp và thiết bị đầu cuối, cũng gửi tư liệu của chương trình cho cậu.

Chương trình《 Thiên sứ 》 được quay chụp ở viện dưỡng dục Gar, viện dưỡng dục này có quy mô rất nhỏ, nhân viên hộ lý và ấu tể cộng lại không đến mười người. Mà tính cả Quý Khinh Ngôn, chủ bá tham gia chương trình cũng chỉ có bốn người.

Bên trong viện dưỡng dục vừa lúc có bốn bé tuổi thích hợp ấu tể, bốn chủ bá mỗi người một đứa, còn có một bé ấu tể mới vừa trăng tròn, viện trưởng không yên tâm đem nhóc ấu tể giao cho những người khác chăm sóc.

Quý Khinh Ngôn đọc chút tư liệu của ba chủ bá kia, liền click vào video về viện dưỡng dục, trong video quay về viện dưỡng dục, còn có mấy ấu tể được sắp xếp cùng họ phát sóng trực tiếp.

Hình chiếu thực tế ảo xuất hiện trước người Quý Khinh Ngôn, người quay chụp tuổi đã lớn, cầm máy ảnh có chút hơi run lắc, nhưng Quý Khinh Ngôn vẫn nhìn thấy một quả cầu xám đang chui rúc trong góc.

Hình như…… Là một ấu tể Lang tộc.

Cùng lúc đó.

Trong một con hẻm nhỏ cũ nát dơ dáy ở tinh cầu Gar.

Một thân ảnh nhỏ đen chui vào đống rác, cái đuôi nhỏ mập mạp gục xuống ở bên ngoài, không lâu bị móng vuốt nhỏ lôi vào trong.

“Nó chạy đâu rồi! Sao không tìm thấy?!”

“Tên nhóc chạy quá nhanh!”

“Đừng để mất dấu! Đem bán cũng không ít tiền đâu!!”

Trước đống rác có vài bóng người nhao nhao thì thầm, chờ bọn họ hùng hùng hổ hổ rời hẻm nhỏ, thân ảnh màu đen lúc nãy mới thật cẩn thận chui ra.

Thấy xung quanh không có người, nó thở dài nhẹ nhõm một hơi, chuẩn bị từ hướng khác rời đi, quay người lại té ngã xuống đất, mất đi ý thức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.