Sinh hoạt các ấu tể vô cùng đơn giản thuần túy, ngoài trừ ăn là chính và chơi ngủ nghỉ, nhưng này chỉ là sinh hoạt của ấu tể bình thường.
Sinh hoạt của các bé con ở viện dưỡng dục Gar khác với các ấu tể khác, các bé bị người thân vứt bỏ một lần, nỗi đau này làm những đứa trẻ ấy trở nên trưởng thành hiểu chuyện hơn, làm cho mọi người xung quanh đau lòng thương xót.
Vì có thể nhanh chóng quen thuộc với các ấu tể, vài chủ bá đưa các bé về vòng bảo vệ ở khu giải trí, chuẩn bị cùng các bé con vui chơi.
Không thể không nói, phương pháp xác thật vô cùng hiệu quả, khu giải trí vốn không lớn nháy mắt liền trở nên náo nhiệt chen chúc.
Hạ Lị dọn ghế nhỏ ở bên rào chắn, tâm tình nhìn qua cực kỳ vui vẻ.
"Bọn nhỏ đã lâu rồi không cao hứng vui đùa như vậy." Cô cảm khái nói, "Viện trưởng đã lớn tuổi, thân thể không linh hoạt như xưa, tôi và Phương ca hai người thì một người phải chăm lo Tiểu Kỳ, người còn lại không thể thời thời khắc khắc chăm sóc từng nhóc một."
Quý Khinh Ngôn ôm Hôi Hôi cũng ngồi ở ngoài rào chắn, rồng con màu đen ôm cái đuôi ngồi ở đầu vai cậu, cánh nhỏ phía sau thường thường đập phành phạch, như đang giãn gân cốt.
"Các em đã làm rất tốt." Quý Khinh Ngôn nhỏ giọng nói.
Lúc trước cậu có chăm sóc vài ấu tể, cũng giống như Hạ Lị, không thể chăm sóc từng ấu tể một, cho nên cậu hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-rong-nho-cung-ban-manh-tren-phat-song-truc-tiep/2884272/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.