Nhóc rồng con cười có chút quá mức, Quý Khinh Ngôn bắt lấy cái đuôi đang đong đưa của nó, không nhẹ không nặng mà nhéo một cái: " Nhóc con không có lương tâm."
Rồng con rút cái đuôi ra khỏi tay của Quý Khinh Ngôn, coi như không có chuyện gì mà tiếp tục cười sung sướng.
Quý Khinh Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, ở trong chợ đầu mối đi lại hai vòng.
Đúng là hảo gia hỏa (?).
?: ai biết nghĩa từ đó không dạ.
Đến một chiếc xe bay công cộng dùng chung cũng không có.
Cũng may từ viện dưỡng dục đến chợ đầu mối cũng không tính là xa, nếu đi bộ nhanh một chút thì cũng chỉ mất hơn nửa tiếng đồng hồ.
Khi một người một trẻ cách chợ đầu mối ngày càng xa, người đi đường cũng giảm bớt dần.
Đường phố trên tinh cầu Gar cũ nát và hoang vắng, viện dưỡng dục lại ở vị trí tương đối hẻo lánh nên trông có vẻ càng thêm cô quạnh.
Quang não đem những cảnh tượng trên đường phố thu hết vào trong màn hình, những con đường không lớn, mặt đường trải đầy lá rụng cùng với từng đợt gió lạnh thổi qua sau cổ lạnh buốt gáy.
【 Kim cương babi: Bầu không khí này hơi giống của một bộ phim kinh dị [ ôm chặt thân hình bé nhỏ.jpg]】
【 Tui sợ bóng tối:...... Tui sẽ rút lui trước, nửa giờ sau sẽ thấy tui quay lại [ tui không thể chịu đựng được nữa.jpg]】
Khuyên tai đột nhiên hơi nóng lên, Quý Khinh Ngôn trước tiên đè lại khuyên tai sau đó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-rong-nho-cung-ban-manh-tren-phat-song-truc-tiep/2884259/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.