Quý Khinh Ngôn lên hot search, do một tài khoản khá nổi tiếng nhắc đến, chuyên nói về phương hướng chăm sóc trẻ nhỏ, tên là Chris bộ oa.
【 Chris bộ oa (?): Lúc đầu xem livestream vì chủ đề chăm nuôi trẻ em, bị nhan sắc chủ bá hấp dẫn, sau đó tôi rốt cuộc mới ý thức được, chương trình này đủ tư cách phát sóng trực tiếp về chăm sóc trẻ em. 】
Lầu chính: [ video.mov]
1L: Vãi! Khắc oa lão sư cũng đang xem livestream này hả? Bạn tui buổi sáng lôi kéo xem cái chương trình cho bằng được!
2L: Đậu má nhan sắc của chủ bá khiến tui kinh ngạc [ nước mắt không biết từ đâu chảy xuống khéo miệng.jpg]
3L: Livestream này tui cũng xem nè, khắc oa lão sư phát lại đoạn này vì nguyên nhân do một tên người xem trêu chọc vết bớt của bé Heine, chủ bá vì an ủi Heine mới kể chuyện.
4L: Bớt là thiên sứ hôn môi lưu lại dấu vết, ấm áp quá đi QAQ
5L: Tui trên cổ cũng có bớt, một mảnh đen rất lớn, đến giờ vẫn có người lấy đó trêu chọc tui, tuy là nói giỡn nhưng tuổi thơ quá ám ảnh, nếu lúc ấy có người giải thích vết bớt cho tui thì hay biết mấy [ rơi lệ.jpg]
6L: Ôm lầu trên một cái, cậu cũng được thiên sứ yêu thích nha [ nâng lên cao.jpg]
7L: Chân thành cầu hỏi, ghét ấu tể có thể xem chương trình vì nhan sắc của chủ bá không?
8L: Có thể! Mau xem đi! Bạn sẽ không hối hận!!
9L: Chủ bá thật sự ấm áp, xem xong đoạn này cái mũi lên men, ' thiên sứ hôn môi ' tuy là vì an ủi bé con mà bịa đặt, nhưng thật sự quá tâm lý.
10L: Chủ bá tui giấu bị phát hiện rồi!!!
11L: Muốn nói một câu, có ai thấy quần áo của chủ bá giống Ngôn lão sư không? Quả thực đây chính là Ngôn lão sư trong tim tui! [ điên cuồng liếm bình prprpr.gif]
12L: A a a cái này phát sóng trực tiếp ta từ lúc bắt đầu liền ở truy! Vốn là hướng về phía Hoa tỷ đi, không cẩn thận tiến sai đến Ngôn Ngôn phòng phát sóng trực tiếp sau, ta liền không còn có ra tới quá! Ngôn Ngôn thật là bảo tàng!! Người mỹ thiện tâm tính cách ôn nhu mang nhãi con năng lực siêu cường nấu cơm cũng cự vô địch ăn ngon! Ta yêu hắn!!! [ lớn tiếng thổ lộ.jpg]
13L: Phía trước không phải có cái nào đạo diễn nói muốn chụp một bộ Ngôn lão sư vì vai chính điện ảnh sao?
14L: Cái nhan sắc này thật sự tồn tại ư? [ khiếp sợ.jpg]
15L: Tui tin rằng không ai có thể diễn được khí chất của Ngôn lão sư, nhưng nếu là chủ bá mà nói, tui cảm thấy có thể thử xem, cậu ấy mặc áo bào trắng còn biết chăm sóc ấu tể rất giống hình tượng Ngôn lão sư, thật sự rất giống Ngôn lão sư!
16L: Đồng ý lầu trên! Giơ bốn cái tay tán thành!!
17L: Quý Khinh Ngôn? Chẳng phải là chủ bá lăng xê mình linh dược sư lừa gạt người khác à?
19L: Trên lầu chưa thấy hết dưa đâu, Hass đại sư đã hiện thân trong livestream của Ngôn Ngôn bác bỏ tin đồn rồi [ mắt lé.jpg]
20L: Tuy tui cảm thấy người này rất giống Ngôn lão sư, nhưng cậu ta cũng không phải Ngôn lão sư thật.
21L: Có thể hóa trang chụp tạp chí, đóng phim truyền hình điện ảnh thì thôi bỏ đi, chủ bá không phải xuất thân chính quy lại không có kỹ thuật diễn, giá trị nhan sắc cao cũng không vực dậy hình tượng của Ngôn lão sư được.
22L: Tán đồng 21L, tui đi xem livestream, xem mặt chủ bá tui có thể ăn ba chén cơm [ hút lưu.jpg]
23L: Xem livestream thấy bọn trẻ thật ngoan, còn em trai tui thì chỉ muốn Hỗn Thế Ma Vương cho một quyền [ mỉm cười.jpg]
24L: Không có ai cảm thấy vết bớt trên người chủ bá rất quyến rũ sao? [ ngo ngoe rục rịch.jpg]
25L: [ cầm giữ không được.jpg]
......
Tống Hà đã thấy hot search này.
Hắn vốn tưởng rằng sẽ lúc trước, rất nhanh sẽ bị người Mạc Ni áp xuống, nhưng hắn không dám nghĩ tới, mục tìm kiếm không những không giảm, ngược lại càng tăng lên, có xu hướng bạo mạnh.
Sau khi được không ít tài khoản chăm sóc trẻ em chia sẻ, thế mà còn có một ít đại V cũng chia sẻ, nhiệt độ cứ như vậy mà đi lên.
Chủ bá livestream về chăm sóc trẻ em không phổ biến, fans ít đến đáng thương.
Tống Hà biết, Quý Khinh Ngôn lần này có thể lên hot search, một là bởi vì cậu ấy có khuôn mặt khiến người ta yêu thích, hai là có liên quan đến đề tài "bớt", rất dễ làm người khác chú ý.
Tuy là về vết bớt nhưng kỳ thật vẫn là vì dung mạo, dáng người.
Video ngắn ngủn không đến mười phút, lượng người xem lên đến chục nghìn, bởi vì video đó mà chương trình《 Thiên sứ 》sẽ có thêm lượng người xem cao.
Tiến độ《 Thiên sứ 》kỳ thứ nhất đã qua nửa, Tống Hàn muốn đạt được thành tích tốt ngay từ đầu, mà hiện tại Quý Khinh Ngôn vừa lên hot search, số lượng xem livestream tăng lên.
Nhìn số người xem trong phòng livestream, Tống Hà vui mừng không khép nỗi miệng, cục đá vẫn luôn trước ngực dường như được hạ xuống.
Chương trình này đối với hắn vô cùng ý nghĩa, hắn không thể không kỳ vọng《 Thiên sứ 》 có thể có thành tích tốt.
Cùng lúc đó, cũng xem Quý Khinh Ngôn hot search nhưng Mạc Ni lại âm trầm, dùng sức nắm chặt ly rượu pha lê trong tay, sức lực lớn đến mức muốn bóp nát cả ly rượu.
Cô ta há mồm phun ra một chuỗi thô tục, cùng kim chủ ăn cơm trưa vui vẻ bị hot search phá nát cả tâm trạng.
Ngồi ở đối diện cô ả là một gã đàn ông đang quơ quơ ly rượu, "Lại là Quý Khinh Ngôn?"
Người đó tên là Chu Tân, là con trai của hội đồng cấp cao công ty giải trí Ngân Hà Chu Trì.
"Không phải cậu ta thì còn ai?" Mạc Ni nghiến răng nghiến lợi, đẩy máy tính đến trước mặt thanh niên, "Lên hot search."
Chu Tân nhìn thoáng qua: "Ha, nhiệt độ cao như vậy, áp không nổi nữa."
Mạc Ni kín đáo liếc gã một cái: "Tân ca, anh không nghĩ biện pháp giúp em, còn ở đây chê cười em? Anh không biết em đang muốn đối phó anh ta?"
"Muốn đối phó cậu ta không phải rất đơn giản sao?" Chu Tân cười khẽ, "Cậu ta lúc trước chả phải nói mình là linh dược sư à? Vết nhơ lớn thế, em còn sợ không thể đẩy cậu ta xuống đáy?"
Mạc Ni nhíu mày: "Lần trước không cậu ta được Hass đại sư vào livestream giải thích sao? Nếu không có bằng chứng khác......" Cô ta dừng một chút, ánh mắt sáng lên, "Em muốn điều tra việc này, hay là Tân ca giúp em tra đi?"
Chu Tân ý vị thâm trường liếc nhìn cô ta một cái, chắc chắn nói: "Danh sách thành viên trong hiệp hội Linh dược sư không có tên cậu ta."
"Thật sao?"
"Thiên chân vạn xác*." Chu Tân ngón tay nhẹ gõ chén rượu, "Không chỉ có như thế, linh dược sư học viện khoá trước học viên danh sách trung cũng không có tên của hắn. Ngươi nói, một cái liền linh dược sư học viện đều không có đi qua người, có thể là linh dược sư sao?"
* Thiên chân vạn xác 千真万確 Vô cùng xác thực
Tuyệt đối không có khả năng.
Mạc Ni tay xoa tóc, trong lòng đã có tính toán.
-
Mấy ngày nay, số lượng người xem livestream tăng lên, Quý Khinh Ngôn nhìn làn đạn của người mới tới, kêu 666 lên tinh võng kiểm tra, mới biết được mình vừa lên hot search.
Lần trước nổi lên là do người quấy phá, còn lần này thì không phải.
666 ở trong đầu cậu điên cuồng vỗ tay: ' ký chủ cậu sắp nổi tiếng rồi! À không, ký chủ đã nổi tiếng rồi! '
Quý Khinh Ngôn cảm thấy, cậu nổi tiếng nhưng 666 so với cậu còn kích động hơn.
666: ' Nổi tiếng là có người đến xem livestream! Tặng ký chủ quà! Ký chủ liền có tiền!! '
Lý lẽ hình như là vậy.
Quý Khinh Ngôn đối với lên hot search không có phản ứng gì, nghe được lời này của 666, cuối cùng mới cảm nhận được một tia vui sướng.
Quý Khinh Ngôn rất quan tâm đến chuyện tiền bạc.
Hôi Hôi đang ngủ trưa, vì thế cậu cười tủm tỉm ôm rồng con: "Long Long, chờ anh kiếm được tiền, liền mua đồ ăn ngon cho em với Hôi Hôi!"
Rồng con chớp đôi mắt xán kim, nghe Quý Khinh Ngôn hứa hẹn về đồ ăn khịt mũi khinh thường.
Nhưng cái đuôi nhỏ mập mạp lại quơ qua quơ lại vô cùng vui sướng.
Quý Khinh Ngôn bế rồng con lên đi đến phòng tắm: "Cho nên chúng ta đi tắm rửa đi!"
Long Thời Mặc:???
Hai chuyện đó có liên quan gì sao?
Nói thì nói vậy, rồng con đã quen việc bị tắm rửa cho nên ngoan ngoãn để Quý Khinh Ngôn ôm đi tắm.
【 Thiên nhiên mãnh: Tui mới tới, xin hỏi chủ bá rất thích tắm cho ấu tể sao? [ tò mò thăm dò.jpg]】
【 Ô lạp: Lão phấn nói cho cậu biết, ba thích cực kỳ (?) [ cười hì hì.jpg]】
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Không sai! Thị giác cùng xúc giác rất đáng hưởng thụ! 】
【 Thiên nhiên mãnh: [ chờ mong.jpg]】
Sau khoảng thời gian sử dụng linh dược mà Hass đại sư cho, vết thương của nhóc rồng đã lành hơn một nửa, chỉ cần chờ miệng vết thương kết vảy và tự tróc ra, có thể tính hoàn toàn khôi phục.
Quý Khinh Ngôn quen thuộc mở chức năng che chắn, bắt đầu giúp thân thể màu đen tuyền bị mosaic che lại.
Rồng con thả lỏng thân thể, cái đuôi nhàn nhã gõ nhẹ lên ghế, người đang lau làm hắn khò khè. Hắn nheo đôi mắt vàng lại, phơi ra cái bụng tròn trịa vừa mới ăn xong.
Quý Khinh Ngôn không nhịn được, tay chọc cái bụng bia tròn của nhóc.
Đáng tiếc vẫn là một đứa nhóc, không dọa được người khác.
【 Ngao ô: Xem vị trí mosaic, Long Long đang bị chọc bụng hẻ? [ cười trộm.jpg]】
【 Tui sợ bóng tối: Ăn nhiều nên bụng bự ha ha ha 】
【 Thiên nhiên mãnh: Vừa mới ai nói chủ bá tắm rửa thoải mái! Căn bản cắt không được này đống mosaic thị giác!! [ ta bạo khóc.jpg]】
【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Long Long: Ta không cần mặt mũi sao? Bụng bia nhỏ: mi không cần, mi chỉ lo ăn. 】
【 Người hâm mộ thực lực 】: Cười cười rồi khóc [ tự sờ bụng chính mình.jpg]】
Quý Khinh Ngôn chuyển biến tốt liền thu, cười tủm tỉm mà tiếp tục cấp Long nhãi con lau lên.
Xoa xoa, một khối đen tuyền đồ trên đầu nhóc rồng rơi xuống.
Long Thời Mặc sửng sốt, còn tưởng rằng bị Quý Khinh Ngôn chọc đến rụng vảy, vì thế khẩn trương mà cúi đầu nhìn thoáng qua, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn tốt còn tốt.
Chỉ là vết thương kết vảy, không phải vảy.
Hắn không trọc.
Long Thời Mặc vừa ngẩng đầu, lại thấy Quý Khinh Ngôn nhìn chằm chằm mình, con ngươi màu xanh mang theo khiếp sợ, động tác chà lau dừng lại.
Long Thời Mặc nâng móng sờ mặt mình.
Không có thứ gì, Quý Khinh Ngôn đang xem cái gì?
Mặt rồng mờ mịt.jpg
Quý Khinh Ngôn đang xem sẹo ngắn ngủn trên mắt của rồng con, từ lông mày kéo đến đuôi mắt, thoạt nhìn có hơi dữ tợn.
Cái vết sẹo này, tuyệt đối không phải do vết thương lưu lại, hẳn là sớm đã có.
Mấu chốt chính là nói về vết sẹo này, Quý Khinh Ngôn cảm thấy vô cùng quen mắt.
Quý Khinh Ngôn lẩm bẩm trong lòng: ' Giống y chang vết sẹo của nhóc Cục Đá. '
Cục Đá là biệt danh Long Thời Mặc, là một con rồng màu đen được Quý Khinh Ngôn mới vừa xuyên tới được nhặt về đầu tiên.
Ngay lúc đó nội bộ Long tộc đấu đá kịch liệt, Long Thời Mặc bất hạnh lọt vào ám khí bị thương từ đầu đến chân, ký ức hoàn toàn biến mất không nói, tâm trí còn về thời kỳ ấu tể.
Rõ ràng là bộ dánh của một con rồng trưởng thành, thường xuyên làm mấy chuyện khiến người khác không biết khóc hay cười.
Rồng đen không nhớ rõ tên của mình, Quý Khinh Ngôn đặt tên cho hắn là Long Thời Mặc, đáng tiếc cái tên ba chữ này đối với rồng thành niên hóa ấu tể không thể nhớ rõ, Quý Khinh Ngôn lúc này mới cho hắn một biệt danh đặc biệt là ' Cục Đá '.
Cục Đá ở đuôi mắt có một vết sẹo, lại hơi chút thiên một chút liền phải thương đến đôi mắt (?).
666 cảm nhận được tình thần thể ký chủ không ngừng rung động, muốn an ủi mà cọ cọ người.
Quý Khinh Ngôn đã bình tĩnh, tầm mắt dừng lại cổ rồng con, nơi đó vảy màu đen che kín,tinh xảo mượt mà vô cùng đáng yêu, hoàn toàn không có vảy sắc bén của rồng trưởng thành.
Không phải hắn.
Quý Khinh Ngôn lấy lại tinh thần, trong lòng không thể nói là thở dài nhẹ nhõm một hơi nhiều nhất vẫn mất mát.
Bên trái cổ Cục Đá có vảy màu đỏ sẫm, rất chói mắt, nhưng Long Long không có.
Hơn nữa Cục Đá có đôi mắt ám kim sắc, khi nhìn chằm chằm người khác, có thể khiến bị nhìn lạnh sống lưng, toàn thân nổi da gà da vịt.
Đôi mắt Long Long lại là xán kim sắc, mang theo tinh thần phấn chấn cùng tính trẻ con, chỉ khiến trái tim người tan chảy, muốn ôm nhóc vào lòng âu yếm chiều chuộng.
Cục Đá và rồng con không giống nhau, Quý Khinh Ngôn nhận thức được điểm này.
Quý Khinh Ngôn sững sờ hơi lâu, rồng con ngao ô một tiếng, nghiêng đầu nhìn cậu, dường như tò mò vì sao cậu lại dừng tay.
Quý Khinh Ngôn dùng sức lau đầu nhóc, giúp nhóc tắm rồi xoa thuốc, bôi lên sẹo của Hôi Hôi, rồi bôi lên sẹo mí mắt của Long Long.
Long Thời Mặc chớp chớp chảy cả nước mắt, thầm nghĩ, thì ra Quý Khinh Ngôn đang xem cái sẹo đó.
Từ cậu nhận thức được đã có vết sẹo này, tuy nó rất nhỏ, hắn dùng không ít thuốc cũng không xóa hết.
Nhưng ánh mắt vừa rồi Quý Khinh Ngôn, không giống như bị vết sẹo dọa sợ, mà ngược lại khiếp sợ
Vài giây ngắn ngủi, làm cho Long Thời Mặc suy tư rất lâu.
Ngay lúc đó Quý Khinh Ngôn nhìn vết sẹo của hắn như đang nhìn ai khác.
Long Thời Mặc trầm tư.
Người kia là ai? Cũng có vết sẹo ngay khóe mắt giống hắn?
Long Thời Mặc hồi tưởng lại lúc gặp Ma tộc Carl, lại tìm không thấy điều kiện phụ hợp giống người này.
Có lẽ Quý Khinh Ngôn không phải Ma tộc Carl, hắn nghĩ vậy.
Cũng có thể lúc người này đã rời xa nhân thế, cho nên hắn mới chưa từng gặp qua.
Long Thời Mặc ' khóe mắt có sẹo' đầy dấu chấm hỏi, sau đó lấy lại tinh thần.
【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Ngôn Ngôn hằng ngày đối với một đống mosaic đều giở trò[ tấm tắc.jpg]】
【 thiên nhiên mãnh: Thật không dám giấu giếm, tui hiện tại tưởng biến thành l đống mosaic kia [ ngoan ngoãn ngồi.jpg]】
【 Vũ trụ đệ nhất soái: Thật không dám giấu giếm, tui cũng muốn. 】
Rồng con vẫy vẫy cái đuôi, ở trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Mosaic có cái gì mà hâm mô.
Thật là một đám nhân loại nông cạn.
-
Thời tiết mấy ngày nay đều âm u mù mịt, hôm nay cuối cùng cũng trong xanh.
Hạ Lị xoa đầu nhìn bầu trời, triệu tập mọi người đến đại sảnh: "Hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau tổng vệ sinh!"
Viện dưỡng Gar tuy nói quy mô không lớn, nhưng tốt xấu cũng có ba tầng, mỗi tầng lầu đều có vài căn phòng, ngày thường Hạ Lị cùng Phương Thực sẽ thay phiên tiến hành lau dọn đơn giản, quét dọn một tháng một lần.
Trẻ con trong viện còn nhỏ, nhưng ngoài trừ Tiểu Kỳ thì các bé con khác đều tham gia tổng vệ sinh, ngay cả vừa mới đến viện dưỡng dục ba tháng, Hôi Hôi vẫn luôn không muốn tiếp xúc người khác, cũng sẽ cùng mọi người phụ làm vài việc nhỏ.
Nghe thấy tin này nhóm Hoa Tả đều ngơ người ra, biểu cảm giống như lúc xem nhà bếp của viện.
Thời đại tiên tiến rồi!
Thế nhưng còn có người tự tay lau dọn!!
Có lẽ do biểu cảm bọn họ quá khiếp sợ, Hạ Lị cười trộm nói: "Trước kia trong viện cũng có robot, nhưng nó đã hỏng rồi, Phương ca sửa không tốt, nên chúng tôi tự thân vận động làm luôn."
Thật rắc rối, nhưng ở cùng Hạ Lị và Phương Thật mới hiểu, chi phí sửa chữa cơ giáp, còn không nhiều tiền mua đồ ăn dịch dinh dưỡng cho bọn nhỏ.
Mang theo các bé con cùng nhau quét dọn, tuy sức lực các bé không lớn lắm, nhưng cũng có thể giúp bé học được mấy kỹ năng, đồng thời còn có thể rèn luyện sức khỏe.
Quả thực là một hòn đá trúng mấy con chim.
Không hề quét tước kinh nghiệm ba người hai mặt nhìn nhau, ngay sau đó ăn ý lấy ra đầu cuối, bắt đầu lên mạng tìm kiếm kỹ năng dọn dẹp.
Người xem livestream cười một tràn lớn.
【 Tuy tui cũng không biết làm nhưng tui thấy buồn cười quá ha ha ha ha 】
【 Hiếm khi thấy vẻ mặt khiếp sợ của Hoa tỷ [ đã chụp hình.jpg]】
【 Hoa tiểu tùng: Giờ tui quyên tặng viện dưỡng dục một mấy cơ giáp còn kịp không? [ đầu chó.jpg]】
Tổng cộng sáu người trưởng thành, bình quân hai người phụ trách một tầng, Quý Khinh Ngôn và Hạ Lị phụ trách tầng cao nhất.
Tầng cao nhất phòng không nhiều lắm, nhưng là nơi lộn xộn nhất, trừ mấy căn phòng ngủ không ai ở, còn có ba phòng chứa đồ, bên trong chất một đống đồ mà viện không cần dùng tới
Phòng của ngài viện trưởng Phương Thành cũng ở lầu 3.
Vào viện dưỡng dục đã lâu, mọi người lần đầu tiên thấy viện trưởng.
Phương viện trưởng đã qua tuổi hai trăm, lúc Hạ Lị đẩy xe lăn ra, suy yếu chào hỏi mọi người.
Mấy nhóc con gọi là ông Phương, muốn vây quanh viện trưởng nói chuyện, lại bị lão viện trưởng hạ tay ngăn lại.
"Ông bệnh còn chưa hết." Phương Thành nói, sắc mặt có chút tái nhợt, "Đợi hai ngày nữa, ông lại chơi cùng các con."
Bị cự tuyệt mấy nhóc con có chút buồn, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ.
"Ông Phương phải uống thuốc." Đồn Đồn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc, "Uống thuốc mới khỏe được!"
"Ông hứa." Phương Thành cười cười, "Các con phải ngoan ngoãn nghe lời anh chị, không được nghịch ngợm đâu đấy!"
Hoa Tùng ôm nhóc thỏ hoa nhĩ, cười nói: "Ngài yên tâm, bé Kiều Kiều rất ngoan!"
Viện dưỡng dục không có thang máy, Phương Thực đưa viện trưởng xuống lầu một, Hạ Lị đang chuẩn bị xách xe lăn, bị Hoa Tùng tay mắt lanh lẹ giành trước.
"Để tôi làm cho, tôi quét dọn ở lầu một nên thuận tiện." Hoa Tùng cười nói.
Hôm nay bầu trời không tồi, Phương Thực đẩy ông ấy ra ngoài viện phơi nắng.
Quý Khinh Ngôn chú ý lúc quét dọn, Hạ Lị thường xuyên hướng ra cửa sổ nhìn, nơi đó có thể thấy viện trưởng đang phơi nắng.
"Chị Lị Lị chăm sóc ngài viện trưởng đi." Quý Khinh Ngôn nói,"Một mình tôi tự vệ sinh được."
"Không có việc gì, tôi đã làm quen nên sẽ làm nhanh thôi." Quý Khinh Ngôn cười cười, "Khó được có người hỗ trợ làm vệ sinh, cô nên dành thời gian bồi chuyện với ngài ấy."
Hạ Lị có chút tâm động, Quý Khinh Ngôn lấy cây chổi từ tay cô, đẩy người đến cửa, cười tủm tỉm phẩy tay với cô, "Mau đi nhanh đi."
Hạ Lị cảm kích cúi người chào Quý Khinh Ngôn, nhỏ giọng nghiêm túc nói: "Quý tiên sinh yên tâm, chờ chương trình kết thúc, tôi nhất định sẽ nói nhiều lời hay về Quý tiên sinh."
Quý Khinh Ngôn cười nói: " Nhiều như viết ngũ hành* là được."
*Thế giới vận hành không ngừng theo nhiều quy luật khác nhau. Trong đó, thuyết ngũ hành được đưa ra nhưng một trong những luận giải được sử dụng phổ biến nhất hiện nay, lý giải, dự báo cách thức hoạt động qua những thay đổi có tính chu kỳ của âm và dương.
Ngũ hành có 5 hành kim, mộc thủy, hỏa, thổ. Đây là yếu tố cơ bản giúp duy trì sức sống của vạn vật.
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Cạnh tranh không công bằng, báo cáo [ đầu chó.jpg]】
【 yên lặng: Này đều có thể [ cười nứt kiên.jpg]】
【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Nấu cơm và dọn dẹp, Ngôn Ngôn đều làm thuần thục, là do cuộc sống sinh hoạt không tốt sao? [ đau lòng.jpg]】
Quý Khinh Ngôn nghĩ nghĩ: "Không phải bởi vì điều kiện không tốt."
Thời điểm điều kiện không tốt, cả cơ hội quét dọn cậu còn không có, cả ngày ăn ngủ rồi dã ngoại ngoài trời, mang theo mấy nhóc con thì nơi nào cũng là nhà.
Sau này cuộc sống ổn hơn, cậu mới có nơi yên ổn, bắt đầu dồn hết tâm lực tập tành nấu ăn, còn thời gian thì lau dọn nhà cửa.
Ngoại trừ phòng chứa đồ và phòng ngủ của ngài viện trưởng, còn lại đều là phòng trống, quét vô cùng đơn giản, Quý Khinh Ngôn không tốn nhiều sức để làm, chỉ còn mỗi phòng chứa đồ.
Đi vào phòng phía trước, Quý Khinh Ngôn nhìn cửa sổ ngoài hành lang nhìn ra, có ngài viện trưởng và Hạ Lị ở ngoài, Phương Thực cũng ở đó, đang gọt trái cây cho viện trưởng ăn.
Phương Thực cùng Hoa Tùng phụ trách vệ sinh lầu một, nói vậy thì Hoa Tùng cũng giống cậu, dành hết việc vệ sinh, để Phương Thực rảnh có thể bồi viện trưởng.
Quý Khinh Ngôn thu hồi tầm mắt, đẩy cửa đi vào căn phòng cuối cùng.
Phòng này không chứa nhiều đồ lắm, chỉ có một ít thiết bị cũ, đèn bị hư, hình chiếu, chảo nồi và các vật dụng khác.
Mấy thứ này đều là thứ mà Phương Thực không sửa được, Hạ Lị sẽ để một chỗ, chờ tích cóp số lượng nhiều rồi bán phế phẩm, còn có thể thêm được ít tiền.
Ngoại trừ mấy đồ vật nhỏ khác, Quý Khinh Ngôn còn thấy trong góc có một người máy cơ giáp.
Chắc hẳn là người máy mà Hạ Lị nhắc tới, bị họ sử dụng đến hư hỏng.
Quý Khinh Ngôn hai mắt nhìn lên, '666, thứ này cậu sửa được chứ? '
666 tích tích trong đầu cậu, đang download gói sửa chửa cơ giáp cao cấp, ' hiện tại sửa được. '
' vậy cậu đến đây đi. ' Quý Khinh Ngôn nói, thả lỏng đối chính mình thân thể khống chế.
Ai ngờ một lát sau, 666 kinh hoảng nói: ' ký chủ, tôi không thể khống chế thân thể của cậu! '
Quý Khinh Ngôn ngẩn người, ' là do tích phân thanh linh sao? '
' tôi không rõ lắm. '666 nói, ' bình thường dưới tình huống này, chỉ có khi cởi trói buộc ký chủ, hệ thống không thể sử dụng công năng. '
Quý Khinh Ngôn tự hỏi một lát: ' Lúc trước tôi ngủ say, nhiệm vụ tôi đã được phán định hoàn thành, đúng không? Đó có phải là lời giải đáp không, kỳ thật chúng ta đã cởi trói, còn cậu vì nguyên nhân nào đó nên không thể quay về không gian của chủ thần? '
666 tích một tiếng: ' có loại khả năng này. '
' thật sự vậy quá tốt. ' Quý Khinh Ngôn tinh thần thể vui vẻ động đậy.
666 nghe câu nói đó xem chút rơi lê, nó ủy ủy khuất khuất mở miệng, trong thanh âm hỗn loạn một tia điện lưu âm: ' Cởi trói buộc với tôi vui vẻ vậy sao? Ký chủ có phải sớm đã không muốn ở cùng tôi à? '
' nghĩ cái gì thế! ' Quý Khinh Ngôn nói, ' ý tui là, cởi trói là cậu có thể thoát khỏi cơ thể của tôi. '
666 sửng sốt.
Quý Khinh Ngôn: ' cậu sẽ có thân thể của riêng mình, không vui sao? '
Vui chứ, đương nhiên rất vui.
Nguyện vọng ao ước của hệ thống là có một thân thể riêng mình, đáng tiếc này yêu cầu quá nhiều tích phân, hệ thống muốn có thì phải làm việc rất nhiều năm.
666 ngượng ngùng nói: ' Tôi có thể thân hình riêng mình thiệt chứ? Cơ thể con chó, hoặc hình thể khác cũng được. '
Quý Khinh Ngôn kinh ngạc: ' Cậu không muốn hình người sao? ' cậu chỉ về người máy cơ giáp sáng bóng, 'Loại này đi, chờ tôi tích cóp đủ tiền, có thể cho cậu một hình thể người máy cao cấp. '
666: '!! '
666 hưng phấn nhảy nhót trong đầu Quý Khinh Ngôn.
Nó quả nhiên có được ký chủ tốt nhất trái đất!!!
Nhưng đó là chuyện sau khi có tiền.
Quý Khinh Ngôn nhìn cơ giáp từ trên xuống dưới, chuẩn bị nghe 666 chỉ đạo cậu sửa chửa.
Cậu năng lực động thủ không kém, hơn nữa 666 có đầy tri thức lý luận, chắc chắn có thể thành công?
Cùm cụp.
Quý Khinh Ngôn nắm cánh tay rơi ra từ người máy, trầm mặc.
【 Người dùng này đã bị che chắn: Vãi lìn, tay không tháo cơ giáp? 】
【 Ngao ô: Không hổ là Ngôn của tui [ điên cuồng đánh call.jpg]】
【 Tuy tiện đặt tên: Lúc trước chủ bá tay không đánh bay ba tên đô con, dù chủ bá làm ra chuyện gì, tui đều sẽ không kinh ngạc...... Mới là lạ! Chủ bá trâu bò!! [ nhẹ nhàng quỳ xuống.jpg]】
Này thật sự không trách cậu.
Rõ ràng năng lực cậu vô dụng.
Có lẽ khả năng do lực vô dụng này quá lớn thôi.
Quý Khinh Ngôn không quá xác định mà suy nghĩ.
Hai nhóc con ngồi trên ghế nghe động tĩnh, ăn ý lại đó thăm dò nhìn.
Nghĩ đến phía trước ba cái tráng hán thảm trạng (?),nhìn Quý Khinh Ngôn rồi nhìn cánh tay gãy của người máy, Long Thời Mặc thong thả chớp chớp đôi mắt xán kim, lại lần nữa xác nhận đượv chuyện.
Kinh mạch tổn hại pháp lực Quý Khinh Ngôn hoàn toàn biến mất, cũng không phải người dễ chọc gì.
Để cánh tay qua một bên, Quý Khinh Ngôn chỉ có thể làm một cách nhẹ nhàng, 666 chỉ đạo tháo ráp cơ giáp, đem thùng dụng cụ bên phòng cách vách, thử sửa chửa.
Khoảng nửa tiếng sau, Quý Khinh Ngôn cuối cùng cũng làm trang bị trở lại bam đầu, đưa người máy ra mặt trời chiếu sáng vào.
Đây là người máy quang năng, mấy phút sau, giao diện trước ngực cơ giáp sáng lên.
【 Kim cương babi: Hảo gia hỏa, đúng là sửa được kìa! 】
【 Tui không phải người hay thì thầm: Đại hiệp một tay [ ha ha ha.jpg]】
【 Yêu Ngôn lão sư: Tui muốn biết, có chuyện gì là Ngôn Ngôn không biết không? [ dâng lên đầu gối.jpg]】
Mới vừa sửa thân hình người máy và cánh tay tàn phế, bắt đầu vất vả lao động.
Quý Khinh Ngôn vừa lòng mà bế hai nhóc lên, đến gian phòng cuối cùng giao người máy.
Thất sách.
Hẳn ngay từ đầu nên sửa.
Sau này bớt việc nhỏ.
-
Vu Văn Văn cùng Hoa Tả phụ trách lầu hai của viện.
Lầu hai là phòng ngủ của bọn nhỏ, Hạ Lị ngày thường đều lau dọn sạch sẽ từng phòng, cho nên có thể nói, tổng vệ sinh ở lầu hai là nhẹ nhàng nhất.
Nhưng hai người Hoa Tả và Vu Văn Văn đều không có kinh nghiệm làm vệ sinh, hai người vụng về quét dọn, chờ Quý Khinh Ngôn mang theo một người máy sáng bóng, hai người còn dư lại hai gian phòng chưa dọn.
Vu Văn Văn nghi hoặc nhìn người máy một tay, "Quý ca, anh mang người máy bị hư này xuống làm gì vậy?"
"Sửa được rồi, có thể dùng." Quý Khinh Ngôn nâng tay lên, chuẩn bị vỗ vai người máy.
Mắt thấy cánh tay cụt của người máy, cậu lại yên lặng buông tay xuống.
Hoa Tả kinh ngạc: "Cậu biết sửa hả?"
"Không biết nhiều lắm." Quý Khinh Ngôn thành thật lắc đầu, "Cánh tay nó là tôi làm gãy, đánh bậy đánh bạ, miễn cưỡng có thể sử dụng."
Hai người thân mệt mỏi hai mắt nhìn nhau, quyết định giao nhiệm vụ cho người máy.
Đang lười mà đi làm việc là khờ khạo.
Hoa Tả lười nhác ngồi xuống sofa cũ kĩ, nhờ fans trong livestream hỗ trợ, đi qua phòng livestream Hoa Tùng, nói cho cậu ấy là người máy đã được sửa.
Vu Văn Văn bị thao tác của cô làm cho ngây người, vô cùng kính nể mà nói thầm: "Học được rồi, lần sau tôi cũng làm vậy."
Có người máy một tay hỗ trợ, tổng vệ sinh viện dưỡng dục sớm hơn dự định.
Vì khen thưởng cho sự vất vả mọi người, Hạ Lị cùng Phương Thực dọn cơm chiều ra.
"Tôi có chuyện muốn Quý tiên sinh giúp đỡ." Cô hơi do dự, "Chờ Quý tiên sinh thân thể tốt hơn, có thể xem bệnh của bác Phương không?"
Không đợi Quý Khinh Ngôn nói chuyện, cô liền tiếp tục nói: "Bác Phương thể rất yếu, thường xuyên sinh bệnh, chân cẳng cũng không nhanh nhẹn. Tôi vẫn luôn muốn đưa bác Phương đi bệnh viện, nhưng bác Phương không muốn tiêu tiền, cho nên vẫn luôn không muốn đi."
"Bác Phương đã hai trăm tuổi, tôi muốn ông ấy về già sống hưởng thụ. Nhưng là tôi với Phương ca vô dụng, ngược lại vẫn luôn làm bác Phương tốn thêm tiền bạc, những cái đó đều là tiền dưỡng lão của ông ấy, toàn trợ cấp trong viện."
Hạ Lị hốc mắt đỏ ửng lên.
Lúc nhìn thấy ngài viện trưởng, Quý Khinh Ngôn cũng nghĩ đến chuyện này, dù Hạ Lị không đề cập đến cậu cũng sẽ giúp.
Hạ Lị thật ra tuổi không lớn, năm nay vừa mới 18 tuổi, ở trong mắt Quý Khinh Ngôn, Hạ Lị chỉ là đứa nhỏ choai choai thôi.
Huống chi, đối diện với đôi mắt ửng đỏ của Hạ Lị, một hình ảnh mà Quý Khinh Ngôn từng thấy hiện lên.
Là một cô bé tóc đỏ, đã từng tỉnh cầu cậu cứu mẹ bé, nhưng chờ Quý Khinh Ngôn tới đã muộn.
Không có thể cứu mẹ của cô bé ấy là điều cậu nuối tiếc đến giờ.
Cậu sẽ không để chuyện đó xảy ra lần thứ hai.
-
Viện dưỡng dục nhiều thêm một người.
Người máy cẩn thận xuyên qua từng góc gách, nơi nào xuất hiện vết bẩn, nó liền dọn, chăm chỉ đến mức Hạ Lị muốn trao tặng chiến sĩ chăm chỉ của năm.
Bọn nhóc con dường như vô cùng hứng thú.
Đại hiệp một tay là do Henie đặt, đại hiệp một tay ban đầu chỉ có danh hiệu lạnh như băng, cái tên sau có chút ấm áp.
Mọi người như người nhà trong viện này.
Quý Khinh Ngôn cán ít bột làm sủi cảo, chuẩn bị làm sủi cảo cho bọn nhỏ ăn.
Chuẩn bị nguyên liệu làm sủi cảo cần tốn ít thời gian, Quý Khinh Ngôn sớm đã đến phòng bếp, băm nhân làm vằn thắn.
Làm cho trẻ nhỏ, làm vằn thắn là lựa chọn đúng đắn, bỏ nhân thịt mọng nước vào lớp vỏ mỏng, dùng sức nặn bánh, từng viên sủi cảo được làm ra.
Đồn Đồn và Heine nhìn thú vị, cũng học bộ dáng Quý Khinh Ngôn làm vằn thắn.
Ấu tể sức lực cùng kỹ xảo không đủ, làm y chang bước nhưng thành phẩm lại ký quái, nhưng Đồn Đồn với Heine lại thích thú, tìm được thú vui trong nấu ăn.
Hôi Hôi dường như cũng bị vằn thắn thu hút, nhưng bàn tay lông xù xù không dám chìa ra, chỉ có thể xem nhóm Quý Khinh Ngôn làm.
Quý Khinh Ngôn thấy bé, nhẹ nhàng kéo tay nhỏ Hôi Hôi, để lên tay bé một vỏ bánh, thỏa mãn tâm nguyện làm vằn thắn của chú sói nhỏ.
Từ từ, Hạ Lị và Hoa Tả cũng gia nhập hàng ngũ làm vằn thắn.
Trừ Quý Khinh Ngôn ra thì mọi người đều là lần đầu làm vằn thắn, thịt lòi mọi thứ đều có, trong phòng bếp nhất thời náo nhiệt cực kỳ.
Rồng con nhàn nhã vãy đuôi trên vai Quý Khinh Ngôn, chớp chớp đôi mắt xem một đám người ầm ĩ.
Làm vằn thắn nhiều không thú vị.
Ăn sủi cảo mới là chuyện chính.
Hắn mới không thừa nhận, hắn không làm vắn thắn là do tay rồng kéo ra không dài.
Có tổn hại mặt rồng.
【 Nguyệt Lượng Viên Viên: Ma ma tuyệt không sẽ nghĩ đến, ta thế nhưng đang xem phát sóng trực tiếp học làm vằn thắn [ vui sướng chong chóng.jpg]】
【 Ngôn Ngôn Ngôn Ngôn: Đôi mắt: Ta biết. Tay: Không ngươi sẽ không. [ cười khóc.jpg]】
【 Thực lực cơm khô người: Từ đi vào cái này phòng phát sóng trực tiếp, ta đã béo tam cân, thật ăn với cơm [ ta còn có thể ăn!.jpg]】
Bảy cái người trưởng thành cùng năm con ấu tể cơm trưa đều là cái này, ước chừng bao hai trăm cái sủi cảo, mọi người mới chưa đã thèm mà ngừng lại.
Sủi cảo nhân Quý Khinh Ngôn quấy hai loại, một loại thuần thịt, dùng hồng đuôi thú chân thịt. Còn có một loại đồ ăn thịt, dùng chính là một loại cầm loài ma thú thịt, bên trong bỏ thêm một ít Hôi Hôi thích ăn rau xanh.
Nấu sủi cảo chưng sủi cảo nhiệm vụ giao cho Hạ Lị bọn họ, Quý Khinh Ngôn tắc bưng mấy chục cái sủi cảo, chuẩn bị cấp bọn nhãi con làm hai nồi thủy sủi cảo chiên.
Quý Khinh Ngôn đem sủi cảo da cán đến tương đối mỏng, thủy sủi cảo chiên ra nồi khi da mặt trình hơi trong suốt trạng, nội bộ nhân thịt cùng đồ ăn nhân mơ hồ có thể thấy được, cái đáy kim hoàng vàng và giòn, tản ra một cổ mê người tiêu hương.
Bọn nhãi con bị khuếch tán khai mùi hương dụ dỗ đến Quý Khinh Ngôn bên người, liền thấy Quý Khinh Ngôn không biết từ nào bắt một tiểu đem mè đen cùng hành thái, rơi tại thủy sủi cảo chiên hơi mỏng ngoại da thượng, nho nhỏ Hạt Mè cùng xanh biếc hành thái điểm xuyết, làm vốn là mê người sủi cảo chiên thoạt nhìn càng thêm ăn ngon.
【 Ô lạp: Ma ma hỏi tui vì sao nhìn màn hình chảy nước miếng [ hút lưu.jpg]】
【 Đệ nhất soái ca vũ trụ: Thơm quá thơm quá thơm quá chủ bá nhanh ăn thử đi! Hay cho bọn nhỏ ăn cũng được!! 】
【 Tùng Tiểu Thử: Mới vừa ăn xong cơm trưa tui lại lại lại lại đói bụng [ đầu heo rơi lệ.jpg]】
Bên tai truyền đến tiếng nuốt nước miếng, Quý Khinh Ngôn giơ tay ngăn rồng con đang có ý định nhảy xuống, "Long Long chờ một chút, sủi cảo đang chiên còn nóng, để nguộn một hồi lại ăn."
Nóng cái gì nóng!
Cậu gặp qua rồng lửa có sợ không!!
Rồng con ngao ô một tiếng, không màng Quý Khinh Ngôn ngăn nó nhảy qua nồi, nhóc rồng nhũi tay với tới nồi chiên lấy sủi cảo bỏ vào miệng.
Sủi cảo chiên nho nhỏ tràn đầy nước súp, lớp vỏ giòng làm miệng nổ tung, miệng đầy mùi hương nước súp, kết hợp với lớp vỏ bánh giòn, ăn ngon đến mức làm linh hồn của rồng con sung sướng.
Có một chút nóng, nhưng có thể tiếp nhận được.
Phát hiện nhóc rồng không sợ nóng, Quý Khinh Ngôn liền ngăn cản nhóc ấy nữa, cho nó ăn thêm vài cái.
Hôi Hôi ngửi thấy mùi hương thơm từ Quý Khinh Ngôn nên cọ cọ người, Quý Khinh Ngôn thổi thổi sủi cảo rồi đưa cho nhóc.
Sói con cắn một ngụm, đôi mắt nâu nhạt lập tức mở to, cái tai xù xù run rẩy, cánh tay lay tay Quý Khinh Ngôn, thúc giục cậu mau cho nhóc thêm một cái nữa.
【 Thực lực cơm khô người: Tui yêu nước súp này! [ vui sướng đến cất cánh.jpg]】
【 ngao ô: A a a a ăn quá ngon ăn quá ngon!!! 】
【 cà chua yyds: Không có cà chua cũng ăn ngon!! Hương vị đều rất tuyệt!!! 】
【 Ô lạp: Thị giác của Long Long bị tắt, nhưng ta còn muốn kêu một tiếng! Thật sự ngon xuất sắc!!! 】
【 thiên nhiên mãnh: Mới tới sợ ngây người, đây là thần tiên bang xuống hay, sao QAQ】
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]