Sắc mặt Phó Nhân Gian cứng đờ, nắm tay khẽ để bên môi nặng nề ho khan một tiếng, bất đắc dĩ xoa đầu cô: “Đừng nháo.”
Đường Niệm Song hừ nhẹ, “Đi thôi.”
Phó Nhân Gian hỏi: “Anh có thể nắm tay em không?”
Đường Niệm Song: “Nếu chúng ta chưa hủy hôn, em có thể cho anh nắm, nhưng bây giờ đã không còn quan hệ đó nữa, không thể nắm.”
Phó Nhân Gian có hơi mất mát lẩm bẩm: “Nhưng mà Song Song vẫn thích trêu cợt anh như trước mà.”
Đường Niệm Song nghe thấy lời này, lời lẽ chính đáng nói: “Cũng phải, anh đường đường là giáo sư, sao có thể bị em đùa giỡn như vậy được, sau này em nhất định sẽ nghiêm túc cẩn trọng, sẽ coi Phó giáo sư như một người bạn bình thường.”
Anh đương nhiên là không muốn, anh thích Đường Niệm Song đối xử với anh như vậy, này có nghĩa là cô đối xử với anh không giống với những người đàn ông khác, anh cũng biết Đường Niệm Song sẽ không dễ làm vậy với người khác, anh muốn làm người đặc biệt của cô, cho tới tận khi cô thích anh, nguyện ý gả cho anh.
“Anh không có ý đó.”
Phó Nhân Gian nhìn cô, nhẹ giọng giải thích: “Anh thích.”
Đường Niệm Song cười cong cả mắt, nghiêng đầu nhìn anh, “Anh thích cái gì? Anh không nói ra làm sao em biết chứ?”
Anh thở dài.
Đường Niệm Song khi đối mặt với Phó Nhân Gian luôn có chút giảo hoạt cùng nuông chiều khác biệt so với bất cứ người nào khác, trước kia tuy rằng ngoài miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-giao-su-da-thanh-cong-an-cu-chua-/3598939/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.