Phó Nhân Gian bỗng nhiên dừng chân, lập tức xoay người, dưới thấu kính hơi mỏng, ánh mắt anh trở nên sắc bén, “Cô nói cái gì?”
“Em đã gặp vị hôn thê của anh.”
Ánh mắt của Phó Nhân Gian lạnh xuống vài độ nữa.
Hứa Thần Vân có chút sợ hãi ánh mắt của anh, trước nay cô ta chưa từng thấy qua dáng vẻ đáng sợ này của đàn anh Phó, ghen ghét thúc đẩy cô ta phẫn nộ mở miệng: “Cô ta thô lỗ lại không có giáo dưỡng, căn bản không xứng với anh! Cô ta còn đánh em nữa!”
Phó Nhân Gian đột nhiên đi về phía cô ta, bước chân gấp gáp, ánh mắt như dao.
Hứa Thần Vân bị dọa tới lui về sau vài bước, Phó Nhân Gian lạnh lùng hỏi: “Hai người đánh nhau?”
“Đánh! Là cô ta động thủ trước!”
Ánh mắt lạnh lẽo của Phó Nhân Gian liếc cô ta một cái: “Hôm nay là ngày cuối cùng cô ở viện nghiên cứu này.”
Hứa Thần Vân kinh ngạc tới ngây người: “Anh muốn đuổi việc em?”
“Dựa vào cái gì?”
“Anh không có cái quyền đó!”
Anh nhanh chóng xoay người rời đi, nói với đồng nghiệp vài câu: “Xin lỗi, tôi có chút việc gấp phải xử lý, các cậu tới viện bảo tàng trước, tôi sẽ tới sau.”
Các đồng nghiệp cố nén khiếp sợ gật đầu.
Phó Nhân Gian nhanh chóng rời đi, đồng thời lấy điện thoại ra, gọi cho Trần giáo sư, đầu bên kia vừa bắt máy, Phó Nhân Gian đã trực tiếp nói: “Thầy Trần, trò cảm thấy Hứa Thần Vân không thích hợp ở lại viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-giao-su-da-thanh-cong-an-cu-chua-/3598935/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.