Ánh sáng trong phòng mờ tối, tròng mắt người đàn ông càng hiện lên vẻ thâm thúy, vóc dáng cao lớn phủ xuống một tầng bóng ma dày đặc.
“Phó giáo sư?”
Ngữ khí Đường Niệm Song kinh ngạc, “Sao anh lại ở nhà tôi?”
“Ông nội tôi bảo tôi tới thăm cô.” Anh bất động thanh sắc lui về sau, ánh mắt nhìn về nơi khác.
Đường Niệm Song tùy tiện gật đầu, nếu không phải ông nội Phó phân phó thì anh hẳn sẽ không chủ động tới Đường gia, nghĩ nghĩ, Đường Niệm Song rốt cuộc cũng hiểu Đào tẩu rốt cuộc muốn làm cái gì, đại khái là muốn nhốt hai người họ ở với nhau, cùng bồi dưỡng tình cảm rồi.
Nói tới cũng buồn cười, bởi vì hôn sự của hai người mà người lớn hai nhà cơ hồ là “không từ thủ đoạn”, ngay cả cái chiêu này mà cũng nghĩ ra được.
“Ngại quá.” Đường Niệm Song dùng sức kéo cửa, nhưng cửa lại bị khóa kín mít, hoàn toàn kéo không ra.
“Để tôi gọi Đào tẩu mở cửa.”
Phó Nhân Gian nhàn nhạt ừ một tiếng.
Đường Niệm Song gọi điện thoại, điện thoại của Đào tẩu tắt máy.
“…”
Thật đúng là quyết tuyệt mà.
Cô lại gọi cho bà nội.
Lúc này, bà nội Đường đang cùng với ông nội Đường và Đào tẩu tập trung ở sảnh chính, bà nội Đường nhìn thấy điện thoại Đường Niệm Song gọi tới, nói, “Quả nhiên là nó gọi tới rồi này.”
Đào tẩu, “Phu nhân cứ dựa theo lời chúng ta vừa thương lượng là được.”
Bà nội Đường gật đầu, ấn nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-giao-su-da-thanh-cong-an-cu-chua-/3598916/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.