*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lạnh không?” Hoắc Sơ tỉ mỉ lau sạch nước lạnh trên mặt cậu.
“Không lạnh.” Mẫn Đăng lắc đầu.
“Dạ dày không thoải mái hả?” Hoắc Sơ cúi đầu trước tiên xốc áo ngủ của cậu lên, nhẹ nhàng sờ lên bụng cậu, “Bắt đầu khi nào?”
“… Hôm qua.” Mẫn Đăng nói lời này xong không hiểu sao cảm thấy chột dạ, cúi đầu theo động tác của Hoắc Sơ, “Hình như em uống nhiều sữa chua lạnh.”
Hoắc Sơ nhíu mày không nói gì, nghĩ ngợi: “Chúng ta đến bệnh viện kiểm tra một chút?”
“Không cần.” Mẫn Đăng kéo quần áo của mình xuống, bối rối tránh khỏi ánh mắt của anh, “Em không sao, em sẽ… sẽ khỏe nhanh thôi.”
Hoắc Sơ lại vuốt vuốt bụng cho cậu, trong lúc đó không nói câu nào.
Cho đến khi Mẫn Đăng thoải mái nhắm mắt lại dựa vào trong ngực Hoắc Sơ ngủ vùi, Hoắc Sơ đột nhiên bế cậu lên.
Mẫn Đăng trợn to mắt, ôm cổ anh.
“Sao lại buồn ngủ rồi?” Hoắc Sơ ôm người về phòng ngủ.
“Không biết…” Mẫn Đăng ngẫm nghĩ lại nói, “Học chăm chỉ quá.”
“Em đã học được rất nhanh.” Hoắc Sơ cẩn thận đặt cậu lên giường, “Hơi trộm lười một tí cũng không sao.”
“Được.” Mẫn Đăng cười.
“Rất nghe lời.” Hoắc Sơ mỉm cười hôn một cái lên mí mắt cậu, tiếp đó giống như không dừng được hôn chóp mũi, khóe môi, cái cổ của cậu…
Mẫn Đăng bị anh hôn phiền, duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-ong-chu-lai-ghen/2264270/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.