Buổi chìu Cố Trường An vớ cái bình chứa lời nói dói hôm qua câu được đi tìm đương sự.
Dựa theo thông tin lời nói dói, cậu không biết Hà Kiến ở đâu, là sống hay chết, là người hay quỷ, mà đương sự là một điểm đột phá duy nhất, chỉ có thể từ hắn xuống tay, hắn là chủ nhân của lời nói dói này, sau lưng chắc chắn có dấu động cơ nào đó không muốn cho người khác biết.
Cố Trường An mấy năm nay đều sử lý mấy lời nói dói tương tự như vậy, trước mắt không nên báo án, bởi vì cảnh sát cũng phán đoán có phải có người ác ý báo án giả hay không, nhất định sẽ đề ra nghi vấn, rồi đi xác minh.
Như vậy sẽ đả thảo kinh xà( đánh cỏ động rắn),đương sự sẽ phát giác được mà bỏ chạy, một khi khoãng cách kéo xa ra, lời nói dói trong bình sẽ không có cách nào định vị rõ vị trí cụ thể của hắn ta, đến lúc đó lại rất phiền phức.
Chỉ có thể âm thầm điều tra, tùy thời mà hành động, nghĩ cách tìm được Hà Kiến trước.
Mưa nhỏ tí tách, không khí ẩm ướt.
Cố Trường An tâm tình không tốt, dọc theo đường đi đều lạnh mặt.
Ngô Đại Bệnh hỏi cậu có muốn ăn gì không.
Cố Trường An lắc đầu, lời nói ra miệng lại là: " Có gì ăn sao?"
Ngô Đại Bệnh đưa cho Cố Trường An một cái túi đựng đầy màn thầu.
Cố Trường An liếc liếc màn thầu, vẻ mặt chắp vá mở túi: "Cái bình đâu? Tôi xem xem."
Ngô Đại Bệnh đem cái bình lấy ra tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-nguoi-noi-doi-sao/168883/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.