Du Thành Nghiệp.
Tên này vậy mà không bị nhấn chìm trong làn sóng tang thi.
Đường Hi nhìn chằm chằm hắn, nhỏ giọng trả lời Lục Mãng: "Không có gì, em không sao."
Chỉ là vừa nghĩ đến cái tên này là cậu đã vô thức buồn nôn.
Mùi máu tanh nồng dường như quanh quẩn bên chóp mũi, đây là bản năng thân thể của nguyên chủ mà cậu đã dựa vào để thiết lập cho mình.
Du Thành Nghiệp còn đang ba hoa chích chòe thì bỗng nhiên khựng lại, hắn cảm giác được một luồng sát khí đang nhằm vào mình.
Hắn quay đầu nhìn lại nhưng do góc khuất nên cũng không thấy được gì.
Lục Mãng âm trầm liếc mắt nhìn Du Thành Nghiệp.
Hắn không quen biết người này, cũng không biết vì sao người của mình lại sợ sệt tên này.
Nhưng bây giờ hắn đã ghi nhớ bộ dạng của Du Thành Nghiệp.
Ý nghĩ bạo ngược của hắn vừa trỗi dậy thì đã bị động tác nhỏ của Đường Hi làm cho biến mất.
Hắn cúi đầu buồn cười nhìn bàn tay đang níu lấy vạt áo của mình, hoàn toàn bày ra dáng vẻ nhận sai.
Lúc Đường Hi vừa trốn đến đội ngũ ở phía sau thì hắn liền biết, hắn không ngờ thiếu niên lại thật sự đi theo mình.
Chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, hắn còn định sau khi trở về sẽ mua quà để dỗ dành đội viên nhỏ vừa mới cãi nhau với mình, nhưng không ngờ đội viên nhỏ này lại tự mình đi theo.
Biết rõ điểm yếu của nhân viên dọn phân, Đường Hi lập tức tiên hạ thủ vi cường trước khi hắn nổi giận.
Cậu mềm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-meo-con-cung-cuu-vot-vai-ac/1117502/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.