Sau khi bị vạch trần, Trần Thanh cũng không quá lúng túng, nhanh chóng tươi cười: "Là do linh áp của Quý thiên sư quá lợi hại."
Hắn thẳng thắn phơi bày, vậy nên không tìm thấy vết tích nịnh nọt nào.
Đường Hi nghi ngờ, cậu chỉ cảm thấy linh khí trên người Quý Phược Thanh vô cùng thoải mái, cọ rất thích, không hiểu vì sao tay của Trần Thanh lại run như vậy.
Quý Phược Thanh không quay đầu, thanh âm lạnh nhạt truyền đến: "Đi theo."
Đường Hi lon ton chạy theo vài bước, rút ngắn khoảng cách với hắn.
Quý Tử Ngang mở cửa xe giúp bọn họ, có vẻ như Trần Thanh cũng muốn đi theo, tay hắn vừa chạm đến cửa phó lái thì đã nghe cạch một tiếng.
Cửa xe đã bị khóa lại.
Trần Thanh rút tay về, ngoài cười nhưng trong không cười, hỏi: "Anh Tử Ngang làm gì vậy? Anh làm vậy thì sao em có thể báo cáo với mấy trưởng lão được đây."
Có thể báo cáo, từng câu từng chữ đều mang ý tứ uy hiếp Quý Tử Ngang.
Quý Tử Ngang cười nhạo: "Tôi cũng không có đứa em phế vật như cậu, muốn đi thì tự mình đón xe đi, muốn đi cùng xe với Quý thiên sư thì phải nhìn lại coi bản thân có xứng hay không đã."
Vừa dứt lời, y lập tức đạp mạnh chân ga, không cho Trần Thanh cơ hội phản ứng.
Y vô cùng ngông cuồng, cũng là do y có tư cách này, tuy rằng Trần Thanh là nhân tài thiên phú do các thế gia tỉ mỉ chọn lựa nhưng so với thiên chi kiêu tử như y thì chẳng đáng được nhắc đến.
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-meo-con-cung-cuu-vot-vai-ac/1117481/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.