- "Trì Ký Hạ, bóp mặt cậu ấy đi?" – 
Dịch Vãn mở mắt ra trong màn đêm. 
Trì Ký Hạ giường bên cạnh đang bất an thở gấp trong mơ. 
Ba giờ sáng. 
Chỉ còn bốn tiếng nữa là tới giờ làm việc. May mà cậu đã ngủ đủ giấc trước khi giật mình tỉnh giấc vì cơn ác mộng của Trì Ký Hạ. 
Dịch Vãn mở quyển nhật ký được cài mật khẩu ra. Cậu không thường mở nó, trừ khi có chuyện gì cần ghi nhớ. Lần này cậu nằm im trên giường nhớ lại mọi chuyện xảy ra trong hai ngày vừa qua. Cơ thể cậu nhẹ bẫng, cái bóng trống không. Thế nên cậu ghi câu cuối cùng vào nhật ký "Lại kết thúc". 
Tất cả dị thường đều rời đi theo cái bóng, mọi chuyện kết thúc, cuối cùng cậu cũng có thể quay lại cuộc sống yên bình của mình. 
Dịch Vãn nhắm mắt, lúc cơn buồn ngủ quen thuộc ập đến, cậu để cho bản thân nương theo nó mà quên đi rất nhiều chuyện như mọi lần. 
Dịch Vãn không quá quan tâm khoảng thời gian kỳ lạ này. Chuyện này cũng giống như chuyện "ngủ một giấc đã học được cách sinh tồn nơi hoang dã qua baidu" khi trước vậy, chỉ là đoạn nhạc đệm trong cuộc đời cậu. 
Nó không có nghĩa là, từ hôm nay trở đi, cậu sẽ bước vào câu chuyện của bọn họ. Dịch Vãn cho là vậy. 
*** 
Sáng hôm sau, Dịch Vãn bị tiếng chuông báo thức gọi dậy. Cậu tháo bịt mắt màu vàng xuống, đánh răng, đeo bao tay nhựa một lần để chăm cây. 
Hết thảy đẹp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-luot-qua-phim-truong-cua-nam-chinh/3451319/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.