Cửa xe mở ra, Dịch Vãn khom lưng vào trong. Cậu cứ như người qua đường vô cớ bị kéo vào phim trường vậy, có hơi ngơ ngác nhưng vẫn cảm ơn sự nhiệt tình của An Dã Loan. 
An Dã Lâm thấy mọi chuyện đã rồi. Có Dịch Vãn ngồi đây, cậu ta cũng không muốn nói gì khiến đối phương hiểu lầm mình cáu giận cho nên chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt. 
Cậu ta không tin ông anh trai này tốt bụng muốn Dịch Vãn đến chung vui cùng gia đình. Cậu ta chỉ lo An Dã Loan sẽ làm khó làm dễ Dịch Vãn. 
An Dã Lâm cố gắng để bản thân bình tĩnh lại. Cậu ta cầm tay Dịch Vãn, nói: "... Đừng lo lắng nha được, chúng ta chỉ đến chơi chút rồi về." 
Dịch Vãn vỗ nhẹ mu bàn tay của cậu ta, an ủi: "Không sao... vừa hay chỗ đó cũng đông người." 
Nơi đông người thì ồn ào náo nhiệt, dương khí cũng nhiều. 
Cho dù đang ngồi giữa bầu không khí áp lực trong xe nhưng An Dã Lâm cũng không nhịn được phải phì cười. Nốt ruồi lệ khiến gương mặt cậu ta man mác buồn nhưng khi cười lên lại có hai đồng điếu nho nhỏ. 
"... Sau này bọn mình sẽ đến nơi càng nhiều người hơn nữa." Cậu ta nhỏ giọng nói. 
Đời này, cậu nhất định phải trở thành thần tượng nổi tiếng nhất cùng Dịch Vãn. 
Xe bắt đầu lăn bánh. Lúc này An Dã Loan ngồi đằng trước mới chợt nhớ ra, hỏi: "Cậu tên... Dịch Vãn đúng không. Chỉ một mình cậu thôi?" 
Hắn nhớ khi nãy cậu bảo "hai chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-luot-qua-phim-truong-cua-nam-chinh/3376676/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.