Nhạy bén nhận ra được cái gì, ông Thẩm trên giường bệnh nheo mắt lại, nhìn tờ xét nghiệm thô lỗ nói: “Nha đầu thúi, còn dám chơi trò mập mờ với ông!”
Có lẽ là gần đây điều dưỡng quá tốt, tinh thần ông Thẩm không chỉ tốt lên rất nhiều, ngay cả giọng cũng cao lên không ít, Thẩm Huyên cau mày ai oán nhìn đối phương, cuối cùng vẫn lấy tờ giấy xét nghiệm từ trong tay Mục Đình đưa qua.
Nhìn ánh mắt kỳ quái của tiểu nha đầu này, ông Thẩm hồ nghi tiếp nhận tờ giấy kia, tầm mắt đảo qua, khi nhìn đến một hàng chữ phía dưới lập tức trợn to mắt, nhìn chằm chằm hồi lâu, tiếp theo cả người đều lâm vào một trận mừng như điên, cuối cùng vẫn là nhịn không được cười to ra tiếng.
“Ha ha ha không nghĩ tới bộ xương già này của ông lại còn có thể chờ đến ngày chắt ngoại ra đời!”
Nói xong, nhanh chóng vẫy tay với Thẩm Huyên, “Mau tới đây cho ông nhìn một cái!”
“……”
Trước sau khác biệt quá lớn, nhìn bộ dáng ông vui sướng không thôi, Thẩm Huyên không biết nên nói cái gì, cảm thấy mình đã dính hào quang của đứa con.
Không giống với cái trừng mắt giận dữ vừa nãy, lúc này vẻ mặt ông Thẩm từ ái giữ chặt tay Thẩm Huyên, ánh mắt rạng rỡ nhìn chằm chằm cái bụng bằng phẳng của cô, giống như muốn nhìn ra một đóa hoa.
“Tốt Tốt Tốt! Ông không xuất viện, nhất định để cho đám bác sĩ kia quan sát nhiều hơn, nói như thế nào thì ông cũng phải chống đỡ được đến khi đứa cháu ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-khong-co-ly-hon/563097/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.