Thẩm Huyên cảm thấy nhu cầu sinh dục tất yếu vẫn phải có, tuy rằng cô cùng Mục Dịch vốn dĩ không có cái gì, nhưng lại sợ bị người ghi tạc trong lòng, về sau người có hại vẫn là chính cô.
Nắm cằm cô, ánh mắt anh khẽ động, "Em muốn mang như thế nào?”
Khuôn mặt nhỏ đỏ lên, Thẩm Huyên không khỏi trừng mắt nhìn anh, “Anh có thể đứng đắn một chút được hay không.”
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô làm sao cũng sẽ không nghĩ đến, người đàn ông ít cười nói này đã từng là người dù mấy cây gậy đánh cũng không đánh ra một chữ thế mà bây giờ nam chính lại có thể nói lời thô tục với cô!
Đàn ông, ha hả.
“Anh đương nhiên không bằng mấy dã nam nhân đứng đắn khác.”
Mục Đình buông ly rượu, đi đến trước bàn làm việc ngồi xuống, một bên lật tài liệu trên bàn xem, tuy nhiên biểu tình vẫn lạnh nhạt như cũ, đương nhiên Thẩm Huyên nhìn ra được cơn giận của anh còn chưa có tan.
Ai nói lòng dạ phụ nữ hẹp hòi, cô cảm thấy lòng dạ của đàn ông cũng không lớn hơn bao nhiêu đâu.
Vòng ra phía sau ôm lấy cổ anh, Thẩm Huyên cúi đầu ghé sát tai anh nhẹ giọng nói: “Được rồi, sau này em nhìn thấy hắn nhất định sẽ cách thật xa có được chưa?”
Nếu cô cùng Mục Dịch có cái gì, thì đã sớm nên có, sao có thể còn chờ đến bây giờ, đạo lý đơn giản như vậy chẳng lẽ anh còn không rõ?
Anh vẫn như cũ không dao động nhìn tài liệu, Thẩm Huyên đột nhiên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-khong-co-ly-hon/563090/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.