Edit: phuong_bchii
________________
Không khí mùa thu dần dày đặc, mặt trời nóng rực, ánh mặt trời ánh vàng rực rỡ cùng hoa quế trong rừng trộn lẫn với nhau, rơi xuống mái tóc của Tô Mạn.
Ánh mắt Tô Mạn nặng nề rơi trên người Nguyễn Đào đang quay một cảnh quan trọng cách đó không xa.
Gần đây Nguyễn Đào quay một bộ phim cổ trang, đoàn phim lấy cảnh ở sâu trong núi, từng cánh từng cánh hoa quế thơm đến say lòng người, Tô Mạn mặc một cái áo gió dài màu tím đậm, trong mắt điểm xuyết nụ cười lưu luyến.
Diễn xuất mấy năm nay của Nguyễn Đào đã đạt trình độ tinh thông, đến mức nhiều khi cũng có thể khéo léo đánh lừa được Tô Mạn.
Nghĩ đến mấy hôm trước vì ăn nhiều một miếng bánh ngọt mà Nguyễn Đào còn cố ý giả bộ đáng thương, nụ cười dịu dàng trong mắt Tô Mạn lại lan tỏa.
Đường Diệp để ý tới Tô Mạn tựa vào xe xem náo nhiệt, né tránh nhân viên công tác, tiến tới trước mặt Tô Mạn.
"Khiêm tốn vậy? Đến thăm ban cũng không chào hỏi một tiếng."
"Chỉ đến thăm Đào Đào, không phải thăm ban."
Đường Diệp khịt mũi coi thường, tự giác đối với loại phụ nữ đã kết hôn này quả thực sôi máu, lấy hộp thuốc lá từ trong túi áo khoác cao bồi ra đưa cho Tô Mạn, đương nhiên bị Tô Mạn từ chối.
"Cai rồi, Đào Đào không thích."
Đường Diệp mắt trợn trắng, trong mắt Tô Mạn lời của Nguyễn Đào chính là thánh chỉ, một câu Nguyễn Đào không thích, còn hữu dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3647516/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.