Edit: phuong_bchii
________________
Sau hôn lễ, có thể là uống quá nhiều rượu, lại bị choáng váng trước sự lãng mạn ở nơi tận cùng thế giới nên từ trường cũng trở nên hỗn loạn.
Nguyễn Đào mơ một giấc mơ.
Khi thức dậy trên giường, nàng nghe thấy tiếng cãi cọ ồn ào.
Không biết người bên ngoài đang làm cái gì, bên ngoài cửa sổ hình như còn có động tĩnh tiếng chim hót và tiếng ve kêu, là mùa hè nóng bức khiến người ta cảm thấy bực bội.
Nguyễn Đào cảm thấy mình cũng choáng váng theo, lúc thức dậy còn cảm giác trên đầu lại đổ một tầng mồ hôi, trước mặt nàng còn bày một cái quạt cao sêm sêm nàng, kẽo kẹt kẽo kẹt chuyển động.
Khi còn bé, bà Chu lo nàng bị cảm lạnh, rất ít khi mở điều hòa cho nàng, cho nên nàng có rất nhiều chiếc quạt đáng yêu.
Nàng vẫn còn hơi chóng mặt, sao lại đến lúc mình còn bé rồi.
Bên ngoài cửa còn có tiếng Nguyễn Danh Thành gọi nàng, Nguyễn Đào đáp một tiếng, vội vàng đi xuống mở cửa.
Nhìn mình trong gương, tóc dài ngang vai, một đôi mắt giống như búp bê, lanh lợi sáng ngời.
Là chính nàng khi còn bé không sai, bởi vì hồi 8 tuổi nàng đánh nhau với Triển Duyệt, đập đầu vào cái cây nên trên trán lưu lại một vết sẹo.
Nàng vẫn không ngờ chính mình tại sao lại trở về năm 8 tuổi ấy, chợt nghe thấy Nguyễn Danh Thành thao thao bất tuyệt không biết đang nói cái gì, sau đó Nguyễn Đào liền bị đưa ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590188/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.