Edit: phuong_bchii
________________
Tô Mạn và Nguyễn Đào trông có vẻ thật sự là quá hài hòa, lúc Nguyễn Đào rửa tay Tô Mạn đã chuẩn bị sẵn khăn giấy chờ ở bên cạnh.
Chờ sau khi nàng rửa tay xong lại tự mình lau tay cho nàng, tay Nguyễn Đào được bọc trong khăn giấy, được Tô Mạn tỉ mỉ lau khô từng giọt nước.
Hai người giống như căn bản không có nhìn thấy còn có Minh Thiên Thiên đang đứng ở đó.
Nguyễn Đào ngược lại liếc cô ta một cái, lại chút oán giận nhìn Tô Mạn: "Em đúng là xui xẻo, lần sau em không đến hôn lễ nhà chị nữa!"
Tô Mạn cưng chiều nhìn nàng: "Được, không đến, chị cũng không đến, được không?"
"Hôn lễ nhà chị, mà chị không đến sao?"
"Gia đình chị không có đứa con nào sắp kết hôn. Người duy nhất còn lại, nếu em không đến thì chị tới làm gì? Đám cưới này cũng không được."
"Nói cũng đúng."
Hai người cùng nhau rời đi, chỉ còn lại có một Minh Thiên Thiên trên lưng đều là mồ hôi lạnh, sau khi các nàng rời đi có chút chật vật mở vòi nước, giọng nói run rẩy thấp giọng mắng một câu bệnh thần kinh.
Nhưng mà cô ta sợ muốn chết, hôn lễ sau đó cũng không tham gia, sợ Nguyễn Đào trả thù cô ta, lòng bàn chân bôi dầu bỏ chạy.
Nguyễn Đào căn bản cũng không để ý cô ta, ngược lại Tô Mạn từ sau khi ra khỏi nhà vệ sinh liền trực tiếp ngồi ở bên cạnh nàng, đẩy Sư Ân qua một bên.
Nguyễn Đào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590157/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.