Edit: phuong_bchii
________________
Tô lão gia bây giờ trông có vẻ tinh thần vẫn rất tốt.
Tuy rằng đầu đầy tóc bạc, nhưng đôi mắt vẫn lấp lánh có thần, nếu không phải nghe Tô Mạn nói lúc trước ông đã trải qua ca phẫu thuật tim, Nguyễn Đào đều cảm thấy ông bây giờ còn có thể phấn đấu về phía trước vài năm.
Hiện giờ đã hơn 80 tuổi, đã không còn liều mạng được như lúc trẻ.
Tô Mạn và Nguyễn Đào tìm cái ghế ngồi xuống, Tô lão gia cũng mặc kệ các nàng, vẫn như cũ nhìn chim chóc ngoài cửa sổ.
"Nhỏ Đại ngày mai kết hôn đúng không?"
"Vâng, ông có đi không ạ?"
"Không giày vò nữa, nếu ta có chuyện gì trong hôn lễ của nó, nhỏ Đại sợ là sẽ hận ta cả đời."
Tô Mạn không nói tiếp, nhìn mặt trông có vẻ cũng đồng ý với lời Tô lão gia nói.
Cũng không phải nói sức khỏe của Tô lão gia xấu đến vậy, chỉ là nếu ông đi, toàn bộ hôn lễ khó tránh khỏi đều sẽ đặt trọng tâm lên trên người ông, bất kể là khách khứa muốn đi đường tắt đến bắt chuyện với ông, hay là người Tô gia từ trên xuống dưới, tóm lại là không chuyên tâm lo liệu cho hôn lễ.
Ông hiện tại không thể rời khỏi, cũng không muốn đi tham gia chỗ náo nhiệt.
Ông lại nhìn Tô Mạn, mặt không có cảm xúc gì.
"Nếu con kết hôn, ta vẫn có thể đi."
"Không được đi, nếu trong hôn lễ của con mà ông xảy ra chuyện gì, con sợ là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590152/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.