Chương trước
Chương sau
Edit: phuong_bchii

________________

Lời nói của Nguyễn Đào ngược lại thẳng thắn thành khẩn, giống như Nguyễn Đào này bất kể chuyện gì cũng trực tiếp lại thẳng thắn như vậy, sạch sẽ kỳ cục.

Tô Mạn nghe xong liền mỉm cười, giống như cũng không có để những lời này ở trong lòng.

Nguyễn Đào có gan nói một lần, tuyệt đối không có gan nói lại lần nữa trước mặt Tô Mạn.

Rốt cuộc, em cảm thấy có hứng thú với chị, cũng cảm thấy có hứng thú với cảnh hôn của chị.

Nói như vậy cho nàng một cơ hội nữa nàng cũng không dám nói ra khỏi miệng!

Tô Mạn không nhanh không chậm mát xa mắt cá chân Nguyễn Đào, một câu cũng không nói.

Nguyễn Đào nhìn khóe miệng hơi nhếch lên của cô, có chút không chắc chắn Tô Mạn rốt cuộc có ý gì.

Là cảm thấychính mình bị xúc phạm sao?

Hay là bị ngôn ngữ mãng phu bất thình lình của nàng làm cho xấu hổ?

Nguyễn Đào cảm thấy đều có khả năng.

Dù sao cũng là lần đầu tiên mình có dũng khí làm "mãng phu" như vậy, lại bị đối phương trắng trợn không nhìn, nàng có chút chán chường bắt đầu không có gì để nói.

"Thủ pháp mát xa của cô Tô không tồi."

Quả thật không tồi, đây cũng không phải cố ý khen Tô Mạn.

Lúc Tô Mạn mát xa đều tuân theo thủ pháp nhất định, tìm kiếm huyệt vị để mát xa, mỗi một cái nặng nhẹ đều vừa đúng, cam đoan Nguyễn Đào có thể đau đến hít một hơi khí lạnh đồng thời cũng cảm thấy mắt cá chân không còn đau như trước.

"Ông nội tôi mấy năm nay sức khỏe không tốt lắm, tôi cũng học chút thủ pháp, lúc đi thăm ông cũng có thể thuận tiện giúp ông giảm bớt chút cơ bắp."

"Sức khỏe ông Tô thế nào?"

"Cũng tạm, nhưng đoán chừng cũng không thấy được ngày tôi tái hôn."

Nguyễn Đào mắc nghẹn, dù sao tái hôn gì đó, cũng sẽ làm nàng thuận tiện nghĩ đến cuộc hôn nhân trước của Tô Mạn......

Tuy rằng nhắc tới cũng sẽ cảm thấy giống như chuyện cười, nhưng dù sao nàng là người khởi xướng, nếu như không phải bởi vì nàng, Tô Mạn cũng sẽ không vô duyên vô cớ biến thành kết hôn lần hai chứ?

Nguyễn Đào không nhịn được, nói sạch sẽ suy nghĩ của mình.

"Em đã nói không có quan hệ gì với chị, nếu nhất định phải có quan hệ với chị, cũng coi như có đi."

"Hả?"

Tô Mạn không phản đối, thả chân của nàng trở về, đứng lên đi vào phòng tắm, xem ra là chuẩn bị đi rửa tay.

Nguyễn Đào còn chờ nghe câu trả lời của Tô Mạn, làm sao chịu buông tha cô như vậy, khập khiễng đứng lên liền nhảy lò co đến trước cửa phòng tắm.

Tô Mạn vừa rửa tay vừa cười nói: "Em luôn nói cuộc hôn nhân trước của tôi là bởi vì em, vậy hay là em kết hôn với tôi đi, như vậy coi như là công đức viên mãn, có đầu có đuôi, em nói đúng không?"

Nguyễn Đào nghẹn họng, thân thể tựa vào cửa thiếu chút nữa đứng không vững.

Đây là cái gì với cái gì thế, sao lại để nàng và Tô Mạn kết hôn rồi?!

"Chị chị chị, em em em, cái này cái đó, không phải, cái này không phải nói như vậy, em không phải có ý này, chị đừng vặn vẹo lời của em."

Nguyễn Đào có chút sốt ruột, thầm nghĩ Tô Mạn sao lại mở miệng liền nói bậy như vậy!

Rõ ràng nàng cũng không phải có ý này!

Tô Mạn rửa tay sạch sẽ, ngón tay thon dài trắng nõn giống như là ngọc thạch thượng hạng, chỉ là tư thế lau bàn tay trên khăn mặt đều phẩm như là đang triển lãm một tác phẩm nghệ thuật xảo đoạt thiên công.

Nguyễn Đào không có tiền đồ nuốt nước miếng, ngơ ngẩn nhìn tay Tô Mạn.

Tô Mạn không nhanh không chậm lau sạch bọt nước trên tay, mới xoay người từ trên cao nhìn xuống Nguyễn Đào.

Phòng tắm rất chật hẹp, vóc dáng Tô Mạn lại cao hơn Nguyễn Đào một khoảng lớn, cánh tay cô chống trên cánh cửa nhìn Nguyễn Đào, giống như muốn cúi đầu hôn môi nàng.

"Tôi có ý gì? Không phải em vừa mới nói cảm thấy có hứng thú với tôi sao? Nếu cảm thấy có hứng thú với tôi, vậy em kết hôn với tôi, có gì không tốt? Hửm? Hay là em nói cảm thấy có hứng thú với tôi đều là gạt tôi."

Nguyễn Đào cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, giống như có một đám tiểu nhân khiêu vũ trong lòng nàng, khiến nàng có chút không khống chế được muốn nghiêng về phía Tô Mạn.

Thật ra hoàn toàn không cần nghiêng người, từ lúc nàng vừa mới cố lấy dũng khí nói với Tô Mạn mình cảm thấy có hứng thú với Tô Mạn, cũng đủ để Tô Mạn vì nàng mà ném không còn manh giáp.

Tạm thời tính bỏ sách lược của mình, cũng không cần lo lắng sẽ thua, giống như lúc Nguyễn Đào đối mặt với tình cảm luôn cô độc dũng cảm như vậy.

Nhưng chỉ là dũng khí và nhiệt tình còn xa mới đủ.

Nguyễn Đào nhỏ giọng nói: "Em... em là nói em cảm thấy có hứng thú với diễn xuất của chị, dù sao chị là giáo viên dạy lớp diễn xuất của em......"

Tô Mạn giống như càng hăng hái, cô một tay nâng cằm Nguyễn Đào, kề sát vào hài hước nói: "Hửm? Em là đang nhắc nhở tôi, chúng ta hiện tại xem như là tình cô trò?"

Con mẹ nó tình cô trò, bọn họ rốt cuộc "Tình" ở đâu ra chứ!

Nguyễn Đào nuốt một ngụm nước miếng, chợt nghe Tô Mạn mở miệng nói: "Dù sao em vừa rồi cũng đã cầu hôn tôi rồi, nếu không đồng ý có phải nếu lộ ra em sẽ rất mất mặt hay không?"

Nguyễn Đào: "......"

Nàng rốt cuộc là câu nói nào "Cầu hôn" Tô Mạn vậy?

Nàng xem như hiểu rõ, mặc kệ Tô Mạn và Nguyễn Danh Thành có quan hệ gì, mẹ kế ác độc vẫn là mẹ kế ác độc, điều này hơn vạn câu chuyện cổ tích dùng sự thật nói cho thế nhân biết bài học và kinh nghiệm xương máu.

Huống chi Tô Mạn còn là một bà mẹ kế ác độc cực kỳ mang thù.

Nguyễn Đào khom lưng chui qua cánh tay Tô Mạn, "loảng xoảng" một tiếng đóng cửa phòng tắm lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng để lại một câu "Em muốn đi toilet, cô Tô tùy ý đi".

Tâm trạng Tô Mạn rất tốt sờ sờ chóp mũi mình, che giấu nụ cười hiện trên khuôm mặt.

Cô tiện tay cầm lấy điện thoại di động của Nguyễn Đào đặt ở trên giường, nhấn mở ra tin nhắn đối thoại mới nhất.

Avatar và ID của đối phương đều không khó nhận ra là một thầy bói, mà câu hỏi của Nguyễn Đào hỏi cũng nhận được câu trả lời của đối phương.

"Xin chào bạn nhé, tôi đã rút ra câu hỏi của bạn, và bây giờ vấn đề chủ yếu giữa bạn và người chị thích chính là "giao tiếp" nha.

Nhà bói toán Cầm Thư: Tình cảm giữa hai người có một chút may mắn nho nhỏ, phải tin tưởng lẫn nhau có thể đạt được dáng vẻ mong muốn của nhau trong mối quan hệ như vậy ~ hiện tại trạng thái tình cảm mà bạn phải đối mặt có thể khiến bạn cảm thấy xa lạ và khó nắm bắt, đề nghị giao tiếp nhiều với đối phương.

Nhà bói toán Cầm Thư: Cảm thấy cảm xúc của bạn thay đổi hơi lớn, có phải hai người có liên hệ rất lớn trong công việc không? Đề nghị bạn nắm quyền chủ động vào một số thời điểm, tìm ra chìa khóa để giải quyết vấn đề, như vậy bạn và người bạn thích có khả năng rất lớn ở bên nhau.

Nhà bói toán Cầm Thư: Nội tâm đối phương tương đối khép kín, công việc cũng vô cùng bận rộn, hai người ở chung có thể sẽ khiến bạn cảm thấy áp lực, nhưng đối phương vô cùng thích bạn đó nha.

Tô Mạn xem xong tất cả tin nhắn, lại thuận tay đặt điện thoại Nguyễn Đào về nguyên chỗ cũ.

Cô đột nhiên có chút chờ mong sau khi Nguyễn Đào nhìn thấy những tin nhắn này muốn "Nắm chắc quyền chủ động" như thế nào, chỉ là trình độ vừa rồi kia mà nói, còn chưa đủ.

Mười phút trôi qua rất nhanh, camera trong phòng cũng bắt đầu vận hành như không có việc gì, giống như vừa rồi cũng không có trốn đi mười phút.

Lúc camera mở ra lần nữa, tổ đạo diễn liền nhìn thấy Nguyễn Đào ngồi chồm hổm trên người Tô Mạn, hai tay còn không ngừng sờ soạng trên người Tô Mạn, trong miệng còn không ngừng phát ra một số âm thanh ý vị sâu xa.

"Ưm ~ ưm! Mệt chết em rồi, chị có thể thả lỏng một chút hay không, để cho em có thể dùng lực chứ, em ở phía trên mệt chết đi được!"

Sợ đến mức bánh mì trong miệng đạo diễn rơi hết.

Vừa mới chuẩn bị cắt ống kính liền phát hiện thì ra Nguyễn Đào là đang mát xa cho Tô Mạn.

Do buổi sáng Tô Mạn gánh vác một phần lượng công việc của Nguyễn Đào, Nguyễn Đào đã lựa chọn mát xa cho đối phương để trả nợ.

Tô Mạn đương nhiên là đồng ý rồi, dựa theo lời của nàng mà nói chính là như vậy.

"Loại chuyện có thể nằm hưởng thụ Đào Đào phục vụ như này, ai mà không muốn chứ~"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.