Edit: phuong_bchii
_________________
Cả đầu Nguyễn Đào liền ngơ ngác đụng vào lưng Tô Mạn, vành nón còn nâng lên đụng vào cằm đối phương.
Nguyễn Đào không dám nói một câu, đành phải ngây ngốc đứng tại chỗ.
Dù sao hôm nay nàng cũng không mang theo thuốc mỡ trên người!
Tô Mạn hít vào một hơi khí lạnh, lại nhấc mũ lên nhìn tình hình của nàng.
Dưới vành nón Nguyễn Đào mở to đôi mắt giống như quả nho, hai con mắt linh động có ánh sáng, khóe mắt còn hiện lên một ít giảo hoạt, là một chút cũng không nhìn ra có một chút dấu hiệu muốn nhận sai.
Đầu Tô Mạn liền để ở trên vành nón của nàng, cùng nàng bốn mắt nhìn nhau.
Nguyễn Đào chớp mắt mấy cái, có chút không hiểu bây giờ là tình huống gì.
Cằm Tô Mạn có chút đỏ, nhưng trông hẳn là không có vấn đề lớn, Nguyễn Đào có chút chột dạ nhìn cằm đối phương, nhỏ giọng oán giận.
"Ai bảo chị không kêu tôi một tiếng đã dừng lại chứ."
Tô Mạn cảm thấy có chút buồn cười, nghe vậy cũng gõ đầu nàng một cái, ngữ khí cưng chiều giống như có thể nhỏ ra nước.
"Rõ ràng là em đi không nhìn đường, còn thành ra tôi không đúng, cô Nguyễn thật sự là trước sau như một có nhiều lý do ha."
Khoảng cách giữa các nàng hiện tại rất gần, gần đến mức Nguyễn Đào có thể cảm nhận được Tô Mạn hô hấp đều rơi vào trên mặt của mình, trên mặt cô nở cười, cùng lông tơ trên chóp mũi hồng nhạt đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590127/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.