Edit: phuong_bchii
________________
Nguyễn Đào đương nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra người hút thuốc trước cửa nhà nàng là Tô Mạn.
Thế nhưng đối phương bất kể là tàn thuốc dưới chân hay là cả người tản ra một hơi thở người lạ chớ gần, đều làm cho Nguyễn Đào không dám dễ dàng tiếp cận.
Cửa biệt thự đều là đèn điều khiển bằng giọng nói, hơn nữa tiểu khu này thật ra đã có chút cũ, đây là ngôi nhà đã mua khi Nguyễn Đào còn bé, toàn bộ tiểu khu cây xanh rất tốt, mỗi thứ lớn lên tươi tốt lại tùy ý.
Ánh sáng càng lúc càng tối, Nguyễn Đào đứng ở dưới một trụ đèn đường, có chút không dám kề sát vào Tô Mạn đứng ở một bên khác.
Tô Mạn vẫn đứng đó nhìn nàng, hình như là đang chờ Nguyễn Đào chủ động tới gần.
Bên chân của cô còn có một đống tàn thuốc, hơn nữa lúc Tô Mạn không cười thật ra sẽ tự mang một loại cảm giác xa cách, chỉ nhìn đã làm cho người ta có chút phát bực trong lòng.
Lông mày của cô giống như hơi nhíu lại, miệng cũng mím lại.
Buổi sáng Nguyễn Đào còn tự tay sờ qua mặt mày của cô, hiện tại nhìn thấy biểu cảm cô như vậy liền nhịn không được cũng muốn bĩu môi.
Nàng bĩu môi, cảm xúc tức giận của Tô Mạn thoáng cái đã tiêu tán.
Cô đương nhiên cũng tức giận, cô tức giận Nguyễn Đào ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho cô, đã tự mình giả làm đà điểu.
Nguyễn Đào khoanh tay bĩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590124/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.