Bài hát này nằm trong album của Tô Mạn nhưng vào tai Nguyễn Đào lại có một loại quen thuộc đến khó hiểu. 
Nhưng nàng nghe xong nửa ngày cũng không nhớ tới rốt cuộc là nghe thấy khi nào. 
Mãi cho đến khi Tô Mạn đàn xong, mọi người như thể vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ bắt đầu vỗ tayđiên cuồng, vỗ đến tay ai cũng đỏ cả lên. 
Thoạt nhìn không khác gì bão bình luận của người xem. 
Nguyễn Đào nâng má nhìn cô, Tô Mạn ôm đàn ghi-ta, nửa khuôn mặt đỏ bừng dưới ánh lửa. 
Nửa khuôn mặt còn lại ẩn ở trong bóng tối. 
Người phụ nữ này thật sự là quá xinh đẹp, quả thật cũng là trình độ trời cao thưởng cơm ăn. 
Thật ra ngay cả khi cô không ra mắt, cũng có thể hỗn đến rất tốt. 
Cô là tốt nghiệp đại học Công Nghệ Hoàng Gia, gia thế Tô gia cũng coi như vững chắc, người của Tô gia luôn luôn không khắt khe với con cái. 
Cho dù Tô Mạn ra mắt là trái với mong muốn của Tô gia, cũng có không ít việc kinh doanh của gia tộc là cho cô. 
Mấy ngày hôm trước gặp được nàng ở quán bar chính là cô đang cùng Sư Ân bọn họ đang nói một số chuyện hợp tác. 
Sư Ân tuy rằng mê chơi nhưng ở trên công việc lại thật sự đáng tin cậy. 
Mấy nhị thế tổ trong vòng của Nguyễn Đào đã ăn bám gia đình hơn hai mươi năm, cũng vẫn là muốn tạo một chút danh tiếng, tự mình cho công ty nhỏ ở trên tay bọn họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590064/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.