Nguyễn Đào mở mắt lúc ánh mặt trời còn tờ mờ sáng, mới muộn màng phát hiện chính mình thế mà lại ngủ ở trên của mẹ kế. 
Nàng mở mắt ra, có chút mơ màng dụi dụi mắt, lại lấy di động ra xem, phát hiện tin nhắn đầu tiên chính là mẹ kế gửi tới. 
Mẹ kế: Trong vali của tôi có quần áo cô có thể mặc, trong ngăn tủ còn có đồ vệ sinh cá nhân dự phòng, hôm sau cô còn phải tiếp tục quay chương trình, cứ ở trong xe nghỉ ngơi đi. 
Mẹ kế: Tôi đến khách sạn rồi. 
Nguyễn Đào bĩu môi, ngủ cả đêm tinh thần cũng đã khôi phục lại rồi, nàng bò dậy liền bắt đầu tìm kiếm quần áo, dù sao quần áo Tô Mạn không mặc cũng phí, tuy rằng vóc dáng Tô Mạn cao hơn nàng cả một khúc, nhưng Nguyễn Đào rất gầy, quần áo lớn nhỏ nàng đều có thể mặc. 
Nhưng mà Nguyễn Đào khi nhìn thấy bộ quần áo vẫn còn nguyên nhãn mác, hơn nữa còn là thương hiệu mà nàng yêu thích, vẫn là ngây người một chút. 
Mẹ kế mua những thương hiệu nàng thích từ khi nào vậy? Chẳng lẽ cảm thấy nàng có gu thẩm mỹ tốt, hay là muốn cố ý chống đối nàng? Lúc trước không phải cô từng nói gu thẩm mỹ của chính mình ấu trĩ sao? 
Hơn nữa chiếc váy này có một cái nơ bướm lớn ở trước ngực, nhìn thế nào cũng không thấy người có phong cách ngự tỷ như Tô Mạn sẽ thích chiếc váy này. 
Nguyễn Đào luôn cảm thấy có dối trá, cầm chiếc váy kiểm tra trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-lai-dang-treu-choc-me-ke/3590046/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.