Khánh Chính năm thứ mười hai nhất định là một thời buổi rối loạn, đầu tiên là Tam hoàng tử đền tội, sau đó là Thái hậu băng hà, Hoàng đế bệnh nặng, Ngũ hoàng tử giám quốc...
Đợi tới khi tin tức ngũ hoàng tử giữa đêm tạo phản và nhị hoàng tử từng phong vương tại Lĩnh Nam giờ đã bắc tiến cứu giá truyền đến, Kha Hồng Tuyết đang ở trong y xá tìm vài vị thuốc bổ ôn hòa cho Mộc Cảnh Tự, để tối hầm vào trong đồ ăn, tránh việc ngày thu sức khoẻ y yếu mà khó chịu.
Lúc Mộc Cảnh Tự đứng phía sau, giọng điệu thản nhiên đọc nội dung trong thư, Kha Hồng Tuyết vừa lấy ra một vị bạch thuật, nghe vậy thì đuôi lông mày bất giác nhíu nhẹ, quay đầu mượn ánh nắng mùa thu mờ nhạt nhìn về phía học huynh nhà hắn: "Ta đã sớm nói đó là sói mắt trắng, nhưng lúc ấy huynh không tin ta."
Giọng đọc sách của Mộc Cảnh Tự ngừng lại, ngước mắt lạnh như băng nhìn hắn, Kha Hồng Tuyết lập tức sợ hãi, cười nói: "Ta sai rồi, học huynh. Tối nay ăn thịt dê nhé, bồi bổ cho huynh."
Cười rất đẹp, chỉ là nếu bỏ qua bộ y phục hắn đang mặc lỏng lẻo trên người, thậm chí còn không buộc dây thắt lưng.
Mộc Cảnh Tự bỗng dưng cảm thấy phiền não, chẳng muốn đọc thư nữa, tiện tay ném nó xuống đất, chỉnh lại quần áo rồi bước ra ngoài. Nhưng vừa bước được một bước, cử động của y bỗng khựng lại một cách kỳ quái, sắc mặt trở nên vô cùng u ám.
Kha Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-hoc-huynh-coi-ao-choang-chua/3648284/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.