Tam điện hạ thích mặc màu đỏ nhất. Y giỏi biến mọi màu sắc rực rỡ thành nền cho mình. Dù y phục có đẹp đẽ đến đâu, khi mặc lên người y cũng chỉ là công cụ làm tôn lên sự tao nhã vô song của chủ nhân.
Mẫu tộc Lữ thị tuy không hiển hách rực rỡ như gia tộc của hoàng hậu nương nương dựa lưng vào phủ Hiển Quốc Công, nhưng cũng là gia tộc danh gia vọng tộc truyền thừa trăm năm. Không chỉ gia đình bên ngoại có tiền cung cấp cho hai vị chủ tử trong cung, mà Nguyên Hưng đế cũng đặc biệt trân trọng và khen ngợi người con này.
Từ sau khi khánh thành Phù Viên, Hoàng đế còn ban cho Tam hoàng tử nhiều đặc quyền. Hàng năm, những vải vóc, vàng ngọc do các phiên bang và địa phương cống nạp, ngoài phần của hoàng hậu nương nương và thái tử điện hạ, Tam hoàng tử luôn được chia phần nhiều.
Y không phải người thích giấu giếm, hôm nay nhận được vải từ Nội Vụ Phủ, ngày mai đã sai người đến cắt may, ngày kia đã có thể mặc y phục mới đi nghe giảng ở thư phòng.
Cả hoàng cung đều biết y phóng khoáng không ràng buộc quen rồi, là người phong lưu nhất, nhưng cũng biết giữ chừng mực nhất nên không ai nói gì về y.
Mà Thịnh Phù Trạch lại thường xuyên xuất cung, kết giao văn nhân nhã sĩ trong kinh thành, đi thuyền trên sông Kim Phấn, uống rượu ở Lưu Kim lâu…
Trong lúc nhất thời, các thế gia công tử Ngu Kinh đều thử bắt chước cách ăn mặc của Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-hoc-huynh-coi-ao-choang-chua/3544574/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.