Mời một bữa cơm dưới chân núi Kinh Gia, hóa đơn chi tiêu sẽ không trình lên trước mặt Kha đại thiếu gia. Hắn nói xong câu kia, sẽ có chưởng quỹ cầm sổ sách tới tiền trang gần nhất của Kha gia lấy bạc, không cần hắn phải động tay động chân, lòng dạ rất là thanh thản.
Đợi tới hôm nay học phủ có thêm một nhóm gương mặt mới mẻ, có người tới viện của hắn ở bái phỏng, nói muốn mời hắn một bữa cơm chi ân. Kha Hồng Tuyết mới nhận ra kỳ chiêu sinh năm nay đã kết thúc, Lâm Uyên Học Phủ lại có thêm một đám thanh niên có chí khí.
Hắn cười hàn huyên, cũng không mời người vào cửa mà chỉ đứng ở trong viện nói chuyện với nhau, đợi sau khi đuổi người đi thì trở về thư phòng.
So với thư viện bên cạnh quy tắc phân chia xá viện trong học phủ tương đối thuần túy, chỉ bằng vào thành tích thi cử.
Bắt đầu từ năm Khánh Chính thứ hai tới nay, Kha Hồng Tuyết vẫn luôn đạt được hạng nhất, được phân đến một gian viện tốt nhất, đông sương phòng ở hắn, tây sương phòng trống không.
Theo lý mà nói nên có một người bạn cùng phòng, chẳng qua mấy năm trước xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Bạn cùng phòng của Kha Hồng Tuyết, nửa đêm rời giường đi tiểu, đi qua sân, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn căn phòng phía đông, bị thứ gì đó phản chiếu dưới ánh nến và ánh trăng làm cho gã sợ gần chết. Bệnh nặng một hồi, ngựa không dừng vó dọn ra ngoài, hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-hoc-huynh-coi-ao-choang-chua/3445448/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.