34.
Ứng Vũ vừa mới mở hé mắt ra thì cơn đau ập đến từ vai, khuỷu tay, bụng và đùi khiến cho anh dần tỉnh táo lại. Đầu tựa vào nền nhà lạnh lẽo cũng có cảm giác đau nhói, chẳng cần sờ vào cũng biết đã sưng lên một cục rồi.
Một tay của Vụ Lễ đang chống lên sàn nhà phía bên trái cổ Ứng Vũ, tay kia thì bám vào ghế sô pha để đứng lên, trông thấy Ứng Vũ vẫn đang ngơ ngác nằm trên mặt đất không có ý định ngồi dậy, hắn bịt mũi đi tìm hộp thuốc để cầm máu.
Ứng Vũ mơ màng ngồi lên, anh chưa uống quá nhiều bia nhưng vừa đứng dậy đã xây xẩm mặt mày, loạng choạng ngồi thụp xuống sô pha, chỗ bị Vụ Lễ đập vào trên người vẫn còn đang nhức nhối.
Vụ Lễ vội vàng dùng bông cầm máu mũi, mang theo hộp thuốc tiến đến, cúi người xuống nhìn Ứng Vũ: "Cậu không sao chứ? Có thấy khó chịu ở đâu không?"
Ứng Vũ ai oán ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn chằm chằm Vụ Lễ một lúc lâu mà không nói gì, dường như đang sắp xếp từ ngữ ở trong đầu, sau đó môi anh khẽ mấp máy. Vũ Lễ sốt sắng quan sát Ứng Vũ một cách chăm chú, chỉ lo rằng anh say rồi nên muốn nôn mửa. Hai cánh môi của Ứng Vũ cách nhau càng ngày càng xa, cuối cùng mở rộng miệng như đang ở trong phòng khám nha khoa, ngáp một cái xong thì nhắm mắt lại.
Cái ngáp này khiến cho khóe miệng Vụ Lễ run rẩy, chắc hẳn là Ứng Vũ vẫn chưa ngủ đủ giấc, hắn liền kéo anh dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-giao-vien-tieng-anh-cung-thay-rat-phien/1216620/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.