Dù sao phòng học to nhưvậy cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, Lam Vũ Khiết cũng lười ngụy trang,tức giận liếc anh một cái, “Lời này hơi nghiêm trọng rồi, tôi làm sao dám đùagiỡn với anh? Hay là bộ dạng của tôi thật sự rất giống đoàn xiếc ảo thuật?”
Cô cười sáng lạng, không quên miễn phí dâng tặng một cái liếc mắt xem thường,rút tay về, lại tiếp tục gõ.
Bộ dáng rất khiêu khích! Đúng thôi, đây mới là Lam Vũ Khiết anh thích, phảingang ngược, phải cá tính, còn phải thú vị! Trong tròng mắt đen hung ác của LụcTình Xuyên, nháy mắt giện lên một chút ý cười, tiếp theo anh vươn tay vò rốitóc ngắn của Lam Vũ Khiết.
“Không được đụng tóc của tôi, tôi không phải thú cưng của anh.” Như bị điệngiật, cô nhanh chóng đẩy tay anh ra.
“Không có ai từng nói với co sao, con gái phải ôn hoà dễ bảo mới tốt.”
“Tôi cũng không phải con chó con mèo nhà anh, sao phải ôn hoà dễ báo? Còn nữa,anh không biết là hứng thú của anh rất dọa người sao? Không có việc gì tự dưnglại biểu hiện hứng thú dạt dào với một con gián bé nhỏ không đáng kể như thế,đúng là biến thái siêu cấp.”
Khi cô châm chọc người khác, vẻ mặt luôn đứng đắn, miệng cong lên khiêu khích,biểu hiện ra một loại thần thái lạnh lùng khác với thường ngày, khiến người tanhất thời không biết phải làm gì cho phải.
Giật mình sững sờ trong giây lát, gương mặt lạnh lùng tuấn tụ lại lộ ra một nụcười mỉm, “Nhìn không ra cô để ý đến như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-em-phai-ga-cho-anh/1923933/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.