- Hôm nay dù cho có chết tôi cũng phải gặp bằng được cô ấy.
- Được, nếu như cậu muốn tìm đường chết như vậy thì tôi sẽ cho cậu toại nguyện.
Tống Dịch tiện tay ném một con dao về phía Cố Thành. Chân mày hắn khẽ nhếch lên một đường cong hoàn mỹ.
Tử nói người đàn ông này có thể làm mọi thứ cho cô ấy. Hắn không tin!
Làm gì có ai sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình vì người khác chứ?
- Lần trước tôi tưởng mình đã đánh gãy đi đôi tay chuyên dùng để cứu người này của cậu nhưng tôi không ngờ cậu lại vẫn có thể dùng bàn tay còn lại để tiếp tục làm bán sĩ. Vậy thì lần này, nếu như cậu muốn gặp được cô ấy. Vậy thì chi bằng tự đem chặt bỏ một cánh tay còn lại của mình đi.
Hắn nhìn anh nghênh ngang, hắn còn tưởng là anh không dám làm. Hắn nhếch môi, tự tin quay lưng lại nhưng đột nhiên một tiếng “phập” vang lên.
Hắn quay lưng lại, một dòng máu đỏ tươi phun ra, bàn tay Cố Thành đã đứt lìa. Hắn đứng đó sững sờ. Đột nhiên hắn nhớ đến những lời nói lúc nãy của Tử Y. Cố Thành vì cô đến mạng mình cũng không tiếc. Điều này một kẻ ích kỷ như hắn vĩnh viễn cũng không thể nào so sánh được.
Hắn đứng đó nhìn vũng máu trước mặt, trái tim đã nguội lạnh. Ban đầu hắn còn đem cánh tay của Cố Thành ra cược, kết quả không ngờ hắn lại thua. Cố Thành không do dự xuống tay với chính bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-da-nguoc-ten-tra-nam-do-chua-/3470127/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.