Lời Mạc Thất trong thư tuy mơ hồ nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.
Nếu Kỳ Thù không thuyết phục được người trong lòng, chi bằng hạ dược người đó, chờ song tu xong, hóa giải được nguy cơ tu vi bị ngưng trệ thì cũng gạo nấu thành cơm rồi, đối phương có muốn đổi ý cũng vô dụng.
Nếu Mạc Thất biết người trong lòng Kỳ Thù là Lăng Tiêu tiên tôn thì dù có cho thêm một trăm lá gan, hắn cũng không dám đưa ra chủ ý đại nghịch bất đạo như vậy.
Nhưng đáng tiếc hắn không biết.
Bởi vậy Mạc Thất không chỉ gửi cho Kỳ Thù ít đồ trợ hứng mà còn nhiệt tình nghĩ hộ Kỳ Thù tận vài chủ ý.
Kỳ Thù mới chỉ hơi nghĩ tới thôi đã muốn ứa mồ hôi lạnh rồi.
Dám hạ dược Lăng Tiêu tiên tôn, lại còn là xuân dược.
Tên này chán sống rồi à?
Kỳ Thù vò nát bức thư, định ném nó sang một bên, nhưng lại thôi.
Thực ra Mạc Thất nói cũng không phải không có lý, giờ sư tôn đã đến thời điểm mấu chốt, ngoài biện pháp này thì làm gì còn biện pháp nào? Hơn nữa sư tôn vẫn luôn không chịu cùng cậu, nói thật, chính cậu cũng không rõ sư tôn còn bao nhiêu thời gian.
Cứ chần chừ như vậy quả thực không tốt.
Kỳ Thù chuyển mắt nhìn đống chai lọ trên bàn, hơi do dự.
Cậu không muốn dùng cách này, không chỉ là vì nhát gan, mà quan trọng hơn, nếu có thể, cậu vẫn hy vọng sư tôn sẽ tình nguyện để cậu giúp đỡ.
Giống như sư tôn không muốn miễn cưỡng cậu, cậu cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cung-muon-cung-su-ton-linh-tu/1017037/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.