“Bách Lí công tử, tuy rằng ta lừa Hoa Hi phu nhân đi Hoa thần giáo, nhưng ta cũng không dám cam đoan bà ta thật sự sẽ đi tìm Phù Loan, mặc dù bà ta tìm Phù Loan, Phù Loan chưa chắc sẽ giết bà ta, chúng ta nên thừa dịp Hoa Hi phu nhân chưa về, nhanh chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này.” Hoa Hi phu nhân điểm thủ cung sa lên cánh tay Ngu Phương Linh, quay về nếu thấy thủ cung sa còn ở đó, nhất định sẽ giết hai người bọn họ. 
“Thú Ngũ Độc ở Bách Hoa Giản.” 
“Ta hiểu ý của Bách Lí công tử, đã nhiều ngày Bách Lí công tử cứ việc vận công, tranh thủ trước khi Hoa Hi phu nhân quay về hãy khôi phục nội lực, ta phụ trách dẫn thú Ngũ Độc ra.” Ngu Phương Linh nói. 
Kế tiếp hai người lại không nói gì nữa. 
Bóng đêm âm trầm, nến đỏ trong phòng thiêu tanh tách, “Phốc” một tiếng, ánh lửa tắt, ánh sáng bị bóng tối bao phủ, an tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng hít thở của nhau. 
Ngu Phương Linh vốn còn lo lắng Bách Lí Triều Hoa không khống chế được dược tính, từ đầu đến cuối Bách Lí Triều Hoa vẫn luôn duy trì tư thế ngồi xếp bằng, vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên là đã tiến vào trạng thái quên mình, cô yên lòng, ôm chăn không biết ngủ từ lúc nào. 
Đợi Ngu Phương Linh tỉnh lại lần nữa, sắc trời đã hơi sáng, Bách Lí Triều Hoa vẫn ngồi xếp bằng như cũ, hồng nhuận trên mặt đã lui, giữa trán lại có mồ hôi mỏng. 
Xem dáng vẻ này của hắn, lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cong-tu-hac-hoa-chua/909381/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.