“Đại ca không nói thật, nên phạt.” Trên mặt thiếu nữ đang cười, trong mắt lại phiếm vẻ tàn nhẫn. Nàng ta buông lỏng cổ tay nam nhân, ngồi về chỗ. 
Nam nhân như được đại xá, vươn tay đi lấy đại đao của mình, nhưng vô luận hắn dùng sức như thế nào, cánh tay kia đều không thể sử dụng được chút lực đạo nào. 
Hắn nâng tay lên, nhìn về phía lòng bàn tay của mình, lòng bàn tay tối đen như mực, mơ hồ có một con nhện sặc sỡ đang ở trong đó. 
“A ——” Nam nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, đáy mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, “Ngươi là Chu nương Tống Yêu Yêu của Độc Vương Cốc!” 
Thiếu nữ bên môi mỉm cười, tươi cười kia lại có loại mỹ lệ câu hồn nhiếp phách: “Bà bà, ngươi nghe xem, hắn nhận ra ta kìa.” 
“Cô nương tha mạng, tiểu nhân có mắt không thấy Thái Sơn, mạo phạm cô nương, tiểu nhân đáng chết!” Hai đầu gối của nam nhân cong xuống, quỳ gối trước mặt Tống Yêu Yêu, không ngừng dập đầu. 
“Cút.” Vẻ mặt Tống Yêu Yêu lạnh đi. 
Nam nhân sợ tới mức cả người run lên, chạy nhanh mà đứng dậy, cũng bất chấp lòng bàn tay có con nhện, xoay người bỏ chạy. 
Nhện độc này nếu tìm được cao nhân, thì sẽ có cách giải độc, không tìm được, chặt đứt cánh tay này là xong. May thiếu nữ chưa nổi lên sát tâm, không thì chính là hết đường sống. 
Ánh mắt Tống Yêu Yêu quét nhìn xung quanh, nhóm người giang hồ đang xem náo nhiệt vội vàng cúi đầu, làm bộ cái gì cũng không nghe thấy. 
Ngu Phương Linh buông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cong-tu-hac-hoa-chua/909375/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.