Phù Loan xem xong kiếm pháp của Ngu Phương Linh, vẫn chưa nói thêm gì, chỉ ném xuống một câu “Lần sau gặp” liền xoay người rời đi. Ngu Phương Linh thở phào một hơi, lúc này mới kinh ngạc phát hiện cả người mình đã đổ mồ hôi lạnh liên tục, rõ ràng là bị Phù Loan dọa sợ. 
Đợi bóng dáng của Phù Loan hoàn toàn biến mất ở trong tầm nhìn, cô nhặt mặt nạ trên đất lên, một lần nữa đeo lên mặt, quay lại cánh rừng. 
Bách Lí Triều Hoa dựa vào gốc cây, hai mắt nhắm nghiền, vẫn duy trì tư thế như lúc cô rời đi. 
Ngu Phương Linh đi đến trước người hắn, nâng tay điểm lên người hắn vài cái, một hồi lâu, Bách Lí Triều Hoa từ từ mở con ngươi, ánh mắt dừng trên người cô. 
“Thất công tử đã nghỉ ngơi ổn chưa?” Ngu Phương Linh quan tâm hỏi. 
Đôi mắt của Bách Lí Triều Hoa bình tĩnh không gợn sóng, lẳng lặng mà nhìn chăm chú vào cô: “Ta đã ổn, ngươi tới ngủ đi.” 
Ngu Phương Linh ra đầy mồ hôi, cô dùng tay phẩy phẩy gió, cười nói: “Vậy ta sẽ nghỉ một lát.” 
Cô nằm lên cỏ xanh trên mặt đất, đôi tay gối sau đầu, đôi mắt khép lại. 
Cô tính ngủ gật một lát, không dám thật sự ngủ, Phù Loan dù tin cô, nhưng phái Bích Sơn còn đang đuổi giết cô cùng Bách Lí Triều Hoa. Nơi này hẻo lánh như vậy, còn có thể bị Phù Loan tìm được, phái Bích Sơn phát hiện tung tích của bọn họ, cũng là chuyện sớm hay muộn. 
Bách Lí Triều Hoa ngồi dưới gốc cây, nhìn Ngu Phương Linh nằm trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cong-tu-hac-hoa-chua/909371/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.