Ngu Phương Linh xấu hổ mà cười hai tiếng: “Xa cách gặp lại, chỉ là đùa với Hàn đại ca một chút, chỉ đùa một chút…” 
Hàn Lãng bất đắc dĩ: “Nàng không chết, vì sao lại không tới tìm ta?” 
“Không phải ta đã tới tìm huynh đây sao?” Trên mặt Ngu Phương Linh lộ ra tươi cười dịu dàng như ngày thường của Lục Mạn Thanh, “Ta cố ý tới Bách Lí sơn trang chờ Hàn đại ca.” 
“Vậy tràng lửa lớn ở biệt viện kia…” Giọng nói của Hàn Lãng khô khốc. 
“Tràng lửa lớn ở biệt viện kia là ta phóng.” Ngu Phương Linh từ trong lòng ngực hắn tránh ra, lui về sau một bước, cùng hắn kéo ra khoảng cách, “Có người muốn giết ta, ta bất đắc dĩ mới dùng phương pháp này giả chết.” 
“Ai muốn giết nàng? Có phải là Bách Lí…” 
“Ta cũng không biết.” Ngu Phương Linh nhanh chóng đánh gãy lời của Hàn Lãng. 
Cô lần này tới là mượn dùng thân thể của Lục Mạn Thanh để hoàn thành nhiệm vụ, cũng không muốn trộn lẫn vào màn tranh cãi cảm tình giữa Hàn Lãng cùng Bách Lí Triều Vân. Lục Mạn Thanh chân chính đã chết, mặc kệ ai thị ai phi, đều đã theo tràng lửa lớn kia hôi phi yên diệt. 
“Cho nên nàng cũng không dám đi tìm ta, mà là chạy tới Bách Lí sơn trang tìm kiếm che chở, thuận tiện chờ ta?” Hàn Lãng lập tức liền đoán ra ý đồ của Ngu Phương Linh, đáy mắt tràn đầy nhu tình, Mạn Thanh của hắn vẫn luôn thông tuệ như vậy. 
Ngu Phương Linh gật đầu, co rúm lại một chút: “Quá lạnh rồi, chúng ta lên bờ đi.” 
Hàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cong-tu-hac-hoa-chua/909354/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.