Edit: Alice.T
Sau khi mua y phục xong, hai người cũng ăn ý không nói muốn hồi phủ hay về nhà, mà là vừa đi vừa tán gẫu, đi mệt rồi thì tìm một quán trà Lâm Giang, ngồi xuống nhâm nhi một bình trà tiếp tục nói.
Tiểu Trạng Nguyên đăm chiêu phát hiện tất cả suy nghĩ của mình đều kỳ diệu ăn khớp với Hoàng Đế, Hoàng Đế có thể hiểu ý nghĩ của y, cũng sẽ chỉ ra chỗ thiếu của y.
Hoàng Đế cũng phát hiện Tiểu Trạng Nguyên cho mình rất nhiều ý nghĩ mới mẻ, cũng nói ra rất nhiều thứ hắn chưa từng thấy.
Tán gẫu xong quốc gia đại sự cũng tán dóc hết từ chuyện trên trời dưới đất, Hoàng Đế phát hiện chỉ cần nội dung trò chuyện tách khỏi giang sơn xã tắc, Tiểu Trạng Nguyên liền đặc biệt dễ thẹn thùng.
Hoàng Đế lại còn hết lần này đến lần khác đặc biệt trêu chọc y, cố tình đè thấp giọng nói sáp đến gần nói chuyện, thỉnh thoảng thì nhìn y cười.
Nhìn đến mức làm mặt của Tiểu Trạng Nguyên đỏ như tích máu.
Quán trà đóng cửa, trăng sáng treo cao, Hoàng Đế cũng không tha nhất định phải đưa Tiểu Trạng Nguyên về nhà mới chịu.
Tới cửa nhà, tình cờ gặp được cha của Tiểu Trạng Nguyên là Hộ Bộ Thượng Thư chuẩn bị đi ra cửa tóm Tiểu Trạng Nguyên.
Tiểu Trạng Nguyên cười nói tán gẫu với bạn đến ăn ý nên mới về trễ, Hộ Bộ Thượng Thư ló đầu ra nhìn một cái, cái gọi là bạn này dĩ nhiên là đương kim thiên tử, ông thiếu chút nữa quỳ xuống tại chỗ.
Hoàng Đế ở sau lưng Tiểu Trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-chung-ta-mat-nuoc-roi-sao-khong-co/187922/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.