Em sợ
Quý Thanh ở lại chưa đến nửa giờ đã đi, không phải vì công tác vớt có tiến triển mà là bà dì của cô đột nhiên ghé thăm, không đi không được.
Cố Trường An bóc số hạt dẻ còn lại ăn nốt, đóng cửa vào phòng.
Lục Thành chưa vào trong chăn mà đang ngồi chơi game trước bàn, hẳn là sắp thua, biểu cảm trên mặt hắn siêu cấp khó coi.
Nhờ cậy hắn làm ấm ổ chăn Cố Trường An: "..."
Tổ đội đề nghị đầu hàng, Lục Thành bấm đồng ý, dưới cái nhìn của hắn, ván này đã thua không phải bàn cãi, tiết kiệm thời gian.
Một cái tay từ phía sau đưa qua lấy đi điện thoại của hắn, bên tai là giọng nói khinh bỉ: "Mới vô trận chưa được bao lâu đã đầu hàng, anh chơi gà quá đi."
Khoé môi Lục Thành giật giật.
Cố Trường An nằm nhoài trên bờ lưng dày rộng của người đàn ông, hai tay giữ điện thoại kiểm tra trang bị: "Cho anh xem một chút thế nào gọi là chứng kiến thời khắc kỳ tích."
Lục Thành nhìn cậu chơi, cau mày nói: "Nữ Oa ở phe kia phóng skill quá xa, một mạch đuổi đến cùng, anh cạn máu trở về thành, kết quả bị cô ta gϊếŧ chết."
"Cho dù là thời điểm nào cũng phải chú ý hướng đi, không nên đi giữa, đi thành hình chữ Z ấy."
Cố Trường An không ngừng ấn skill, quan sát vị trí đồng đội. Tôn Ngộ Không đang chạy lung tung, cậu nhắc nhở hắn lui về, nhưng đối phương vẫn chạy lung tung tiếp, kết quả bị gϊếŧ luôn, đáng đời.
"Chơi game này phải ý thức được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cau-co-noi-doi-khong/1109360/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.