Cảm giác đầu tiên khi Cố Trường An xem xong video đó là Lập Xuân đoán mò đúng rồi, hoá ra chính là như vậy.
Kế đó là kỳ quái, đoạn video này từ chỗ nào tới, cảnh sát hẳn cũng không thể tuỳ tiện đặt camera trong nhà người ta đi?
Ngay lập tức, Quý Thanh gọi điện thoại đến: "Ngô Phương Hân đã chẩn đoán chính xác là đa nhân cách."
Cố Trường An ngồi xuống chút, dựa vào bắp tay Lục Thành: "Chẩn đoán chính xác?"
"Tối hôm qua sau khi tôi đưa cậu đến quảng trường Liên Phong, trên đường trở về cục công an quay đầu đi kiếm Ngô Phương Hân." Quý Thanh nói ở đầu bên kia, "Tôi kể với cô ấy thứ bé gái nghe thấy, cộng với mấy cái án lệ liên quan đến nhân cách phân liệt."
"Trưa hôm nay, Ngô Phương Hân xin nghỉ không đi làm. Cô ấy đi vào trung tâm cố vấn tâm lý, mang theo video đi."
Cố Trường An nhíu mày, thì ra là Ngô Phương Hân tự đặt camera, có hơi bất ngờ.
Xem ra lời của Quý Thanh làm Ngô Phương Hân động tâm, bất luận là xuất phát từ lòng hiếu kỳ hay lo sợ gì đó, mục đích cuối cùng vẫn là vạch trần chân tướng.
Quý Thanh nói: "Bệnh trạng của Ngô Phương Hân tương đối nghiêm trọng. Lúc cô ấy rời đi tôi có tìm bác sĩ hỏi, bác sĩ nói là do tự dồn nén bản thân trong khoảng thời gian dài, bởi vì các nhân tố không được chậm rãi phát tiết ra nên phân liệt thành các nhân cách khác nhau."
Cố Trường An đè cái tay lớn không thành thật của Lục Thành, vuốt nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cau-co-noi-doi-khong/1109358/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.