Cậu đang lo lắng, cũng đang sợ hãi 
Trong phòng hoàn toàn tĩnh mịch. 
Cố Trường An theo bản năng bước tới góc tường ngồi xổm, dựa lưng vào bên vách, cái đầu màu đen rũ xuống, tiến vào trạng thái suy tư. 
Lục Thành: "......" 
Người phụ nữ kỳ quái hỏi: "Tiên sinh, sao anh lại... Khụ khục... Khụ khụ khụ khục..." 
Ánh mắt lạnh băng của Lục Thành quét qua. 
Người phụ nữ lập tức nắm tóc che lại toàn bộ mặt mình, hai con mắt hoảng hốt trừng lớn, ánh mắt xuyên qua từng cọng tóc dài mảnh trước trán ra ngoài. 
Mi tâm Lục Thành nhíu lại. 
Người phụ nữ không ngừng lấy tay nắm tóc che, chân tay luống cuống như loài vật nhỏ đáng thương. 
Lục Thành đi sang, dùng chân đá đá cục nấm bự góc tường: "Đi thôi." 
Mạch suy nghĩ của Cố Trường An bị cắt đứt. Cậu lấy kính xuống xoa bóp mũi kiềm nén lửa giận: "Liệu lần sau có thể đừng quấy rầy lúc tôi đang suy nghĩ được không? Hả?" 
Lục Thành mặc kệ đi ra cửa. 
Cố Trường An đeo kính lại, đứng dậy hỏi người phụ nữ: "Cô có nhớ hôm đấy em họ cô đi giày gì không?" 
Người phụ nữ suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói không rõ. 
"Cô à, có một vài việc tôi cần cô giúp. Nếu cảnh sát có hỏi thì cô đừng kể về tôi và bạn tôi nhé." Cố Trường An cười nói, "Tin tức vừa lên, khắp nơi liền có rất nhiều người tới. Một phần là vì hiếu kỳ, gan lớn, khoảng thời gian này tương đối rảnh nên muốn nhân cơ hội trải nghiệm lòng ham thích trinh thám của mình. Một phần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cau-co-noi-doi-khong/1109328/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.