Vật nhỏ dối trá
Kèm theo giọng nói kia, vòng xoáy trong đầu Cố Trường An cũng dần trở nên khổng lồ. Một cái tay vươn ra từ trong xoáy nước, cứu cậu khỏi đôi tay của tử thần.
Cố Trường An đột nhiên mở mắt ra, một đường nét lãnh khốc hiện ra trong tầm nhìn ướŧ áŧ, mơ hồ. Cậu giật giật mí mắt, đồng tử tan rã dần có tiêu cự.
"Anh..."
Mới vừa phát ra được một tiếng nói, Cố Trường An đã không kiềm chế được mà ho khan. Cổ họng rất đau, lưng cậu cong đến khó chịu, mồ hôi rơi như mưa trên khuôn mặt tái nhợt.
Lục Thành đứng bên giường, mắt nhìn xuống thanh niên đang cuộn mình lại, ngữ khí lãnh đạm: "Cậu gặp ác mộng."
Mặt Cố Trường An bị những sợi tóc ẩm ướt che trước trán. Cậu khẽ nhếch miệng thở hổn hển, mồ hôi chảy càng lúc càng nhiều, quần áo ướt sũng, lộ ra từng đường nét eo lưng rõ ràng, mượt mà, đẹp đẽ.
Trong phòng chỉ còn tiếng thở dốc hỗn loạn mà ướŧ áŧ của Cố Trường An.
Khoảng chừng mười phút sau, Cố Trường An mới thoát khỏi nỗi thống khổ từ trong ác mộng. Cậu đưa tay vuốt mái tóc ẩm ướt về phía sau, lộ ra sắc mặt tràn ngập tối tăm.
Lục Thành liếc thanh niên trên giường một cái, ánh mắt lạnh lùng, trong giọng nói lại có mấy phần trêu chọc như khi đối xử với bạn bè: "Tôi bảo cậu ngủ cùng tôi, chúng ta cùng nói chuyện phiếm, cậu lại không chịu, kết quả là gặp ác mộng. Nếu không phải vừa khéo tôi đi vệ sinh ngang qua phòng cậu nghe thấy giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-cau-co-noi-doi-khong/1109326/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.