"Vi huynh hỏi đệ, đệ có biết tình là gì không?" 
Những lời này vang lên lặp đi lặp lại trong đầu Hi Trì. Y từng đọc qua vô số thơ tình giai phú, nhưng trước nay lại không nghĩ nó sẽ xuất hiện trong đời mình. 
Khi ấy Cố Lương nói câu duy nhất hắn có thể cảnh báo y là "Bất thức lư sơn chân diện mục, chích duyến thân tại thử sơn trung". Hi Trì đứng ngoài cuộc có thể nhìn thấu rất nhiều việc, nhưng thời điểm thật sự bị vây bên trong thì bản thân lại mê muội không rõ. 
Hi Trì đích xác không biết tình là gì, điều y theo đuổi chưa từng là một đoạn cảm tình, tình đối với y là tùy duyên, gặp hay không gặp đều được cả. Bây giờ nhớ lại chuyện hoang đường đêm qua, ngực Hi Trì lại dâng lên một nỗi buồn khó tả. 
Sáng hôm sau tỉnh dậy bên người đã không còn ai, màn trướng màu xanh điểm vàng rủ xuống, bên trong giường hơi tối, mái tóc đen của Hi Trì xõa trên vai, y xoa giữa mày, tay ngọc đẩy màn trướng nhìn ra bên ngoài. 
Hai gã thái giám đã chờ rất lâu, vội vàng tiến lên nói: "Hi công tử, ngài tỉnh rồi? Để nô tài hầu hạ ngài mặc quần áo." 
"Mang quần áo lại đây, ta tự mặc được rồi." 
Quần áo được dâng lên, như cũ vẫn là áo của Chung Diệp, mùi huân hương trên đó chưa tán hết. Hi Trì mặc y phục, bọn thái giám tiếp tục bưng bồn vàng muối xanh khăn mặt chờ hầu hạ y rửa mặt. 
Sau khi rửa mặt chải đầu xong xuôi Hi Trì mới hỏi: "Hoàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-be-ha-lai-ghen-sao-be-ha-hom-nay-lai-an-giam-roi-sao/438208/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.